Ngày hôm sau,cô thức dậy đúng thời gian hắn đang ăn,cô đi xuống bàn ăn,hắn ngồi nhìn với vẻ mặt thật đáng sợ …cô thấy trên mặt của hắn hình như có vết gì đó màu đỏ,nhìn kỹ hơn thì ra đó là dấu tay.Cô bước lại gần hắn nhắc:
- Anh kia!!Mặt anh có in dấu tay của ai kìa!
- Đỏ chót luôn á.
- Có sao không vậy??cô ngơ ngác hỏi
Sau khi cô nói xong,bỗng một tiếng Rầm vang lên từ bàn tay của hắn…..Cả người của hắn như tỏa ra sát khí vậy,bỗng đám người hầu xung quanh chạy lại kéo cô ra chỗ khác mới dám lên tiếng nhưng cũng chỉ là tiếng thì thầm vô tai:
- Thiếu phu nhân,người không cảm thấy dấu vân tay đó giống của ai sao?
Cô quay ra nhìn lại thật kỹ…….
Sau vài phút quan sát kỹ lưỡng …Cô nhận ra
- Ừm…rất giống dấu vân tay của con gái!!!
Đám người hầu nghe xong tự đập tay vô mặt,còn cô thì vẫn ngơ ngác không hiểu ý bọn họ.Bỗng hắn lên tiếng là cả đám giật mình:
- Ăn cơm xong cùng tôi về nhà!
- Ầu!Được,nhưng phải để tôi ăn đã chứ!
Cô bĩu môi rồi đi ra bàn ăn,hắn cúi mặt xuống cười nhẹ … vẻ sát khí vừa nãy biến mất nhanh chóng.Đám người hầu cũng thở phào nhẹ nhõm,còn cô thì đến giờ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra(nữ chính hơi ngốc mọi người nhỉ??)
Sau khi ăn xong,cô được hắn đưa cho một bộ đồ màu xanh dương rồi dặn cô mặc vào,mặc xong rồi đi.Cô nhìn bộ đồ rồi lại nhìn hắn với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay/2400899/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.