Chương trước
Chương sau
ngoại truyện 1
TUYẾT SAN hiện tại không còn đi làm ở bệnh viện nữa mà cô đã mở một quầy thuốc tây ở nhà, do MINH thấy cô phải đi làm từ sớm mà sáng nào cũng làm hết công việc nhà rồi mới đi nên anh thấy xót,anh có tiền tích lũy và mượn thêm một ít của cha mẹ hai bên để mở quầy thuốc cho cô, quầy thuốc tây AN ÂN cũng khá lớn và nhập về đủ loại thuốc như trong bệnh viện
hôm nay là thứ 6 và đang là 9h sáng, MINH đang ở trên cơ quan, và ở nhà chỉ còn 3 mẹ con TUYẾT SAN, ông TUẤN đã chạy lên xuởng gạo lúc nãy còn bà LỆ cũng đi phụ đám ở bên nhà cô bảy gần đó, TUYẾT SAN nói để cô qua phụ cô bảy cho bà LỆ ở nhà nhưng vì đột nhiên cô thấy không khỏe nên là bà LỆ đi,
bây giờ cô đang nằm trên phòng ngủ còn hai bé đang chơi ngoài sau vườn với bé BO, và chị em bé SUN và BIN - con của THÀNH nữa ( THÀNH chở bé BIN và SUN qua nhà MINH chơi từ lúc sáng),bé SUN 9 tuổi rồi nên bé không tham gia trò chơi của mấy nhóc mà chỉ ngồi trông chừng mày nhóc chơi cho TUYẾT SAN đi ngủ một chút vì lúc này cô nói bị nhứt đầu và mệt,
bé SUN đang ngồi trên khúc cây cầm giấy bút ra vẽ, SUN mê vẽ và có năng khiếu lắm,vẽ mọi lúc mọi nơi luôn, mà SUN vẽ rất đẹp và rất giống nữa, lâu lâu thì SUN vẫn ngước lên nhìn mấy nhóc con
bên này thì cả 4 nhóc con đang ngồi bẹp dưới tấm chiếu mà TUYẾT SAN đã trải ra cho mấy bé ngồi chơi để không bị dơ và ngoài vườn rất mát nên mấy bé ngồi chơi rất thoải mái,
cả đám đang ngồi lắp ráp mô hình, bé ÂN ghép được trước nhất nên vui vẻ cầm lên khoe, bỗng nhiên một tiếng "chụt ", là bé BO ngồi kế bên hôn vào má bé ÂN một cái rõ kêu còn cười và vỗ tay khen bé ÂN giỏi nữa ( bé BO nhỏ hơn bé ÂN và AN 10 tháng tuổi),bé ÂN cũng nhìn BO cười hihi, còn BIN thì khuôn mặt nhăn nhó đánh lên tay BO một cái" chát "
" a đau quá, sao BIN đánh anh"
bé BIN mới 2 tuổi mấy nên còn nói ngọng nghịu và câu nói không được dài
" hông cho....hôn chị...của BIN"
" nhưng mà anh thích hôn " bé BO cũng không chịu nhường mà hôn thêm một cái nữa lên trán bé ÂN,
còn bé ÂN và cả bé AN thì không nói gì mà tiếp tục lắp ráp mặc cho BO và BIN đang tranh cải vì mình
tính của bé AN là ai hôn ÂN thì được chứ mà bắt nạt ÂN thì bé mới xù lên thôi,
còn bé BO thì AN biết là BO thích ÂN nên mới không nói gì
mà cũng ngộ lắm nha, BO nói thích ÂN mà lần nào hôn cũng hôn đúng bé ÂN thôi,có lần bà nội của BO sang kêu BO về ăn cơm, trên đường về thì bà nội của BO hỏi
"nhìn AN và ÂN giống nhau y chang đến bà còn không biết mà sao BO lại biết hay quá vậy "
BO trả lời một câu như lẽ dĩ nhiên " người BO thích thì BO phải biết chớ nội"
" mà con nhìn chỗ nào thì biết,chỉ nội với để mai mốt nội khỏi bị nhầm"
" tại ÂN hay cười lắm á, lần nào nhìn BO ÂN cũng cười mỉm hết trơn mà ÂN cười nhìn có cái đồng tiền bên trái mặt đẹp lắm á nội "
bà chín tiếp tục hỏi tới để chọc BO " ủa mà nội thấy AN cũng có đồng tiền với mặt AN giống y chang ÂN mà sao BO hổng thích AN hả"
"BO cũng thích AN nữa mà,nhưng mà AN dữ lắm,lỡ mai mốt lớn BO cưới AN bị AN đánh chết gòi sao, nhìn mẹ BO đánh ba mà BO sợ lắm á, lỡ BO cưới AN rồi bị AN đánh giống ba gòi sao "
bà chín nghe vậy chỉ biết bật cười
trở lại với bé BIN, tuy BIN chỉ mới 2 tuổi mà ra dáng con trai lắm rất biết bảo vệ mấy chị mình, chỉ cần có nhóc nào bắt nạt chị SUN với hai chị họ của bé là bé đánh người ta liền không cần biết là trai hay gái lớn hay nhỏ gì, bé súc hết,đánh không lại thì ăn vạ, không chỉ bắt nạt mà đến hôn thôi cũng không được với bé, nhưng mà bé thì suốt ngày vuốt má sờ mặt rồi hôn mấy chị mình thôi
" chị của BIN mà...hông cho anh hôn chị"
" nhưng mà thích thì mới hôn chớ,anh thích chị của BIN mà "
" hông cho, hông cho, oa oa oa oa" bé BIN không nói lại được BO nên giờ chiêu khóc lóc ăn vạ
SUN nghe em khóc lập tức bỏ giấy bút xuống chạy lại ôm em lên dỗ em, AN và ÂN nghe BIN khóc cũng bỏ đồ chơi trong tay xuống
" BIN sao khóc vậy, chị hai thương nè"
bé BIN ôm cổ SUN thút thít chỉ vào bé BO rồi chỉ vào phía AN và ÂN ( vì bé BIN không phân biệt được đâu là AN và đâu là ÂN)
" BO.. hôn chị...hông chịu đâu"
bây giờ cả 4 chị em đều đứng cùng một bên còn BO đứng riêng một bên trông giống như cả 4 cùng bất nạt BO vậy,nhìn BO đáng thương phải biết
Bé SUN vừa vỗ lưng BIN vừa dịu giọng dỗ dành bé
" BIN ngoan nha, anh BO thương chị nên anh hôn mà, giống như BIN hôn chị hai với mẹ vậy đó, ngoan,nín nha "
" hức...nhưng mà..chị của BIN..BIN hôn được... hức...đâu phải chị của.. hức...anh BO âu (đâu)"
bé SUN cũng không biết nói làm sao cho BIN nghe vì đúng thật là ÂN đâu phải chị của BO đâu mà hôn
" ờ.. thì..."
" vậy mai mốt ÂN hông cho BO hôn nữa nha, BIN nín đi nha" bé ÂN vuốt tóc trên trán cho bé BIN và dịu giọng nói
bé BIN sụt sịt hít mũi gật đầu " dạ"
BO đứng bên này chu môi bất mãn nhưng SUN đưa tay lên miệng suỵt một tiếng bảo BO đừng nói chuyện cho BIN nín cái đã
cuối cùng chuyện cũng được giải quyết xong, cả đám lại vui vẻ ngồi chơi đến 10h thì NHẬT HẠ qua rước SUN và BIN về, bé BO cũng đi về nhà
" ông bà bác với bác SAN đâu SUN, "
" dạ con hổng biết, chỉ có bác gái ở nhà thôi mẹ"
"con với em vô thưa bác gái đi rồi về"
" dạ thôi ạ, thím với chị SUN với em BIN về đi ạ, mẹ ÂN ngủ rồi " bé ÂN lễ phép nói với NHẬT HẠ
( cả bé AN và ÂN từ nhỏ đã quen kêu SUN bằng chị )
" ừm, vậy thím về nhà hai đứa "
" dạ/dạ"
" bye bye chị " bé BIN vẫy tay với AN và ÂN
xe NHẬT HẠ đã ra về, AN và ÂN đi lên phòng mở cửa ra và rón rén đi nhẹ rồi bò lên giường
" mẹ ơi"
" suỵt, AN nói nhỏ thôi,mẹ thức á"
" mà chị thèm ăn tôm chiên bột á, hông kêu mẹ thì sao mà chiên được "
" ừa, ÂN cũng muốn ăn nữa, vậy kêu mẹ đi"
" mẹ ơi, mẹ "
" mẹ ơi "
TUYẾT SAN tay xoa hai bên thái dương giọng uể oải lên tiếng
" ơi, sao vậy con"
" mẹ ơi,mẹ xuống chiên tôm cho con nha, con với chị AN thèm"
" mẹ ơi chiên tôm nha"
" hai đứa điện ông nội đi, hỏi ông buổi trưa có về hông mua cho hai đứa nha,chứ mẹ nhứt đầu với buồn ngủ lắm cho mẹ ngủ xíu nha"
" dạ "
cả 2 lấy điện thoại của TUYẾT SAN rồi đi xuống phòng khách tìm số của ông TUẤN gọi
" cha nghe nè SAN"
" ông nội ơi con là AN nè"
" AN gọi ông nội có gì không nè"
" ông nội ơi, lát ông nội có về nhà hông ạ"bé ÂN ngồi kê bên lên tiếng
" nội bận rồi chiều tối nội mới về, hai đứa ăn gì không nội mua "
" dạ thôi ạ,vậy ông nội làm việc đi nha " giọng bé AN ỉu xìu
" ừ, bai hai đứa nha"
" dạ/dạ"
cả 2 bây giờ đang thèm nên chỉ muốn ăn liền thôi mà ông TUẤN nói chiều tối mới về nên cả hai nói thôi
" hay là điện cha đi ÂN"
" nhưng mà hồi sáng ÂN nghe cha nói với mẹ là bữa nay hông về mà "
" thì điện thử đi"
bé ÂN tìm tên của MINH rồi bấm gọi, lúc đang chờ tiếng chuông ÂN thắc mắc hỏi AN
" ông xã là gì vậy chị AN"
" AN có biết đâu"
" kì ha,cha tên MINH mà sao trong điện thoại mẹ để ông xã ha "
" ừ, kì cục"
" anh nghe "
" anh ơi anh có về nhà hông" bé ÂN vừa che miệng tủm tỉm cười vừa nói vào điện thoại
MINH bên này nghe cũng mắc cười, anh cười nói
" anh không về,chiều anh mới về,hai đứa nhớ anh hả"
hai bé nghe MINH cũng xưng anh với mình thì cười sặc sụa vang động cả trong điện thoại, một lát sau bé ÂN mới lên tiếng năn nỉ
" cha ơi, về liền đi, mua tôm chiên bột cho tụi con nữa,tụi con thèm lắm rồi"
" chắc buổi trưa cha không về đâu, để chiều cha về mua cho nha, "
mặt bé ÂN ỉu xìu quay qua AN, AN cầm lấy điện thoại rồi nói
" cha ơi,mẹ bệnh rồi cha về đi"
" mẹ làm sao, giờ mẹ đâu "
" dạ mẹ ngủ ở trong phòng á,mẹ nhứt đầu lắm, mẹ mệt nữa"
" vậy mẹ uống thuốc chưa "
" AN hổng biết, mà hồi nãy AN lên kêu mẹ mà mẹ hông dậy,mẹ nói là nhứt đầu lắm, mẹ nói chuyện nhỏ xíu à"
" ừ, cha về liền,hai đứa đừng có làm ồn cho mẹ nghỉ nghe"
" dạ,cha về nhanh nha cha, sẵn cha mua tôm chiên cho tụi con luôn nha "
" ừ"
* sau khi cúp máy
" yeah, có tôm ăn rồi"
" hihi chị AN giỏi quá"
20 phút sau MINH về đến nhà, anh đậu xe ngoài sân rồi nhanh chóng đi vào nhà, bé ÂN ngồi xem hoạt hình trên sofa con bé AN cứ đứng ngoài cửa ngóng cha về, thấy MINH vào nhà hai bé đã chạy ra mừng anh, MINH đưa bịt đồ ăn trong tay cho hai bé còn có thêm hai ly trà sữa nữa rồi dặn dò hai bé
" hai chị em lại ghế ngồi ăn đàng hoàng nha,ăn mà để dơ quần áo lần sau cha không mua nửa đâu"
" dạ "
" dạ"
" cha mua mỗi đứa một phần rồi đó,AN con ăn hết thì nhịn không có lấy của em nha "
" dạ"
( bé AN bình thường ăn nhanh lắm,con bé ÂN thì ăn chậm nhai lâu, bé AN ăn hết thì cứ ngồi nhìn đồ ăn của bé ÂN mới ăn được một nửa, mà bé ÂN thấy chị ăn hết là lấy của mình đưa cho chị liền)
hai đứa nịnh nọt MINH rồi mỗi đứa ôm cổ MINH hôn MINH một cái rồi ngồi xuống vừa ăn vừa xem hoạt hình
dặn dò hai bé xong thì MINH cũng đi lên lầu,
anh đang mặc áo sơ mi trắng, vừa lên cầu thang anh vừa tháo nút ở hai ống tay rồi xắn tay áo lên và cởi bớt hai nút áo đầu cho thoải mái để lộ một khoảng ngực trần màu lúa mạch săn chắc và phần xương quai xanh mê người
lên đến phòng không thấy TUYẾT SAN đâu, lại nghe tiếng cô nôn oẹ trong phòng tắm, anh lo lắng lập tức lao vào, thấy cô đứng chống tay ở bồn rửa mặt đang nôn thì anh đi vào vuốt nhẹ lưng và giúp cô giữ tóc lại cho cô nôn, nhìn cô nôn đến xanh cả mặt anh rất lo lắng , sau khi nôn xong cô rửa mặt lại rồi đi ra giường ngồi dựa vào lòng MINH, trông mặt cô phờ phạt lắm
" giờ vợ thấy sao rồi"
" em nhứt đầu với ói rồi mà còn mắc ói lắm "
" hay là trúng thực rồi?"
TUYẾT SAN mệt mỏi úp mặt vào ngực MINH thì bỗng nhiên cơn buồn nôn lại ập tới, cô bịt mũi bụm miệng lại rồi chạy nhanh vào phòng tắm,
MINH chạy theo sau và giúp cô giữ tóc, TUYẾT SAN nôn đến chảy cả nước mắt, vừa nôn cô vừa đưa một tay đẩy anh đứng ra xa mình
" oẹ...anh đứng xa ra...oẹ...người anh....hôi quá...oẹ"
MINH nghe cô nói vậy thì đi ra cửa đứng và ngửi vào áo và khắp cơ thể mình nhưng anh không ngửi được mùi gì cả, TUYẾT SAN nôn xong thì xả nước rồi đi ra, đi lướt qua MINH cô lại oẹ một cái rồi dùng tay bịt mũi lại chạy ngay lại giường, một tay vẫn đang bịt mũi còn tay kia đưa lên ra hiệu cho MINH đừng tới gần
" anh, đừng lại đây, đứng đó đi"
" ừ anh đứng đây, mà vợ thấy sao rồi"
" ói ra được hết nên đỡ hơn hồi nãy rồi,nhưng mà anh làm cái gì mà người hôi quá nghe mà muốn ói á "
" có đâu, anh đâu có nghe mùi gì"
" có mà, hôi lắm"
" ờ...vậy chắc là hồi nãy anh mua tôm chiên cho con,đứng gần cái bà kia lúc bả chiên nên bị bám mùi tôm á"
" hông phải, mùi khác mà, nghe khó chịu lắm"
MINH vừa ngửi trên áo vừa lại cho TUYẾT SAN
" anh đừng có lại gần em, hôi lắm"
" anh biết rồi, anh lại tủ lấy đồ tắm"
" vậy anh vô tắm đi em lấy đồ cho, mắc công anh lại tủ rồi lỡ bám mùi vô đồ trong tủ nữa "
"ờ " MINH đi vào phòng tắm mà mặt anh có vẻ hơi tủi thân, anh cởi áo mình ra rồi đưa lên mũi ngửi đi ngửi lại, rõ ràng là đâu có hôi, trên áo còn ngửi được mùi nước hoa rất nhẹ và thơm mà chứ có hôi gì đâu, anh lại đưa tay lên ngửi vào nách mình và trên cánh tay thì rõ ràng là không ngửi được mùi gì lạ cả, anh không quan tâm nữa mà đi lại vòi sen tắm, con thoa rất nhiều sữa tắm nữa
sau khi tắm xong MINH vừa cầm khăn lau tóc vừa lại gần cô ngồi xuống, thấy mặt cô vẫn hơi nhăn nhó
" anh tắm nhiều sữa tắm lắm rồi, hông tin vợ ngửi thử coi hôi hông nè"
TUYẾT SAN đưa mũi sát cổ MINH hít một hơi thật sâu xem thử có ngửi được mùi gì không
" nghe mùi sữa tắm,nhưng mà bên trong cái mũi sữa tắm còn một mùi nữa vẫn nghe khó chịu lắm nhưng mà đỡ hơn lúc nãy, tốt nhất anh đừng có ngồi gần em"
"sao kì vậy nè, vợ nói anh hôi hoài anh tủi thân á, rõ ràng là anh mới tắm sạch rồi đâu có mùi gì đâu chứ"
" em xin lỗi, nhưng mà em ngồi gần anh là nghe mùi thiệt mà, em cũng không biết sao nữa, cứ ngồi gần anh là mắc ói à"
" đừng có nói là vợ chán chồng rồi nha, " MINH chọc TUYẾT SAN
" chắc là vậy rồi ạ "
" gì, vợ nói thiệt á hả, huhu, người ta nói phận trai mười hai bên nước mà, vợ sài anh biết bao nhiêu lần rồi con cũng có 2 đứa con rồi,giờ chơi chán rồi muốn bỏ anh đúng hông,huhuhu"
" hihihi, anh thôi đi nhìn mắc cười quá à"
( đổi ngôi kể)
MINH cũng mỉm cười ngồi xích lại vén tóc cho tôi, cổ họng tôi giống như trào lên một thứ gì đó khiến tôi oẹ lên một tiếng rồi lập tức bụm miệng mình lại, MINH thấy vậy thì hốt hoảng vội rút tay về rồi ngồi xa tôi ra, mặt anh lo lắng nói
" sáng vợ có lấy thuốc uống chưa "
" này em nhứt đầu em uống rồi nhưng mà ói ra hết rồi,"
" hay anh đưa vợ đi khám nghe"
"dạ thôi, hay để chiều coi hông ổn hãy đi"
" thôi chiều gì, thay đồ đi anh chở đi, nhanh đi anh xuống dưới đợi "
" dạ"
MINH đi xuống phòng khách trước, tôi vào phòng tắm thay đồ,tôi nhìn thấy cái áo trắng anh treo trên tường thì đi lại cầm lấy và ngửi thử, thế là ói thêm một trận nữa rồi mới thay đồ được, tôi cũng lo lắm và nghĩ chắc đây không phải là bệnh đâu vì có ai tự nhiên ngửi mùi của chồng mà mắc ói đâu, chẳng lẽ là vấn đề về tâm lý, hay là tôi bị chán chồng thiệt rồi trời,lo quá
dưới nhà,MINH nói với hai bé
" hai đứa ở nhà đi, cha chở mẹ đi khám bệnh rồi đi ngang kêu bà nội về với hai đứa nghe"
" dạ, cha kêu bà nội về nhanh với ÂN nha,ÂN sợ ma lắm á hông dám ở nhà mình đâu"
bé AN nghe ÂN nói sợ ma thì cốc lên trán bé ÂN một cái rồi nói với ÂN
" ÂN ngốc, buổi sáng mà có ma gì,chừng nào có con ma thì AN xử đẹp nó luôn"
" ui đau, ÂN sợ ma ít mà sợ AN nhiều á, AN đánh đầu ÂN hoài luôn á cha " bé ÂN ngồi lên đùi MINH chu môi làm nũng với MINH
" thì con đánh lại đi chứ mét cha làm gì, con nặng hơn chị một ký mà, còn to con hơn chị nữa, chị hông sợ con thì thôi chứ con sợ gì,đánh đi đứa nào thắng cha thưởng "MINH cười mỉm nói với hai bé, bé ÂN lên tiếng
" thôi, đánh chị AN đau tội AN lắm"
" vậy chị AN đánh con được hả"
" dạ, AN đánh đau nhưng mà chút xíu là hết à, ÂN hổng muốn chị AN đau giống ÂN đâu"
" chèn ơi,út của cha thương người thế, nói nghe mà muốn rớt nước mắt à, con thấy em thương con ghê chưa AN, đừng có đánh em nữa nghe"
" dạ con biết rồi, mà con thương ÂN nên mới chọc ÂN mà chứ con có đánh mạnh đâu "
đúng là bé AN hay ăn hiếp ÂN thật, nhưng mà chỉ có bé mới được làm vậy thôi chứ người ngoài mà ăn hiếp ÂN là bé chơi tay đôi liền, còn bé ÂN không thích đánh nhau vì sợ làm đau người khác chứ đi học mà bé AN đánh nhau với bạn là bé cũng không đứng yên,không cần biết AN đúng hay sai cứ nhào vô đánh giúp chị cái đã
" đánh đỏ trán em luôn mà hông mạnh hả AN, con quá đáng lắm rồi đó, xin lỗi em đi"
" hihi, xin lỗi ÂN nha"
" dạ, hihi"
" mà hồi nãy cha nói đánh thắng thưởng cái gì vậy cha "
" thưởng cho mỗi đứa 3 roi với được ra chuồng heo ôm heo ngủ với heo luôn"
hai bé nghe MINH nói mà tưởng thật còn ngồi xa cha ra rồi hai đứa nắm tay nhau nữa nhìn mà buồn cười lắm
tôi thấy đồ xong thì đi xuống nhà
" đi thôi anh"
"ừ"
" hai đứa ở nhà đừng có phá nha, lát mẹ kêu bà nội về với hai đứa "
" dạ"
ngồi trên xe tôi bịt khẩu trang và ngồi khá xa MINH nữa, người ngoài nhìn vào có khi tưởng vợ chồng tôi giận nhau lắm chứ
đến bệnh viện tôi vào trong phòng,MINH cũng vào theo tôi và anh ngồi ghế đợi, bác sĩ khám cho tôi là người phụ nữ chạc tuổi mẹ tôi và là họ hàng bên ngoại của MINH
tôi nằm xuống để bác sĩ siêu âm cho tôi,tôi nhìn trên màn hình có cái chấm đen nhỏ xíu thì cũng thấy hơi nghi rồi nhưng tôi vẫn nghĩ là không phải,bác sĩ vừa siêu âm vừa hỏi tôi
" lần kinh nguyệt gần nhất của con là ngày nào"
" dạ,là ngày 2 tháng 7 ạ"
" âm lịch hay dương lịch"
" dạ dương ạ"
nghe bác sĩ nói tôi nằm suy nghĩ bây giờ đã giữa tháng 8 rồi mà vẫn chưa có kinh nguyệt, lúc đầu tôi nghĩ là mình nóng trong người nên chưa có thôi, mà giờ nhìn thêm cái chấm đen trên màn hình nữa thì chắc chắn là tôi có thai rồi
" chúc mừng hai vợ chồng nghe, SAN có thai 6 tuần rồi nhé "
" thật hả dì"
" ừ, có tim thai rồi nè"
" nhưng mà lần mang thai trước vợ con ăn nhiều với ngủ ngon lắm chứ không có mệt mỏi buồn nôn như lần này đâu dì"
" thì mỗi lần mang thai sẽ khác nhau, có khi lần này đổi đầu con nên khác, "
" mà lần này vợ con nghén ngộ lắm dì ơi, ngồi gần con cái là ói còn nói trên người con có mùi nữa"
" vậy cái này chắc là nghén chồng rồi, mà vợ con nó còn nhìn mặt con được là con đỡ rồi, chứ hồi xưa em chồng của dì lúc vợ chú ấy có bầu là suốt ngày phải đeo mặt nạ vì chỉ cần vợ chú ấy thấy mặt chú ấy là nôn liền"
" có người nghén vậy thiệt luôn hả dì " TUYẾT SAN hỏi
" có chứ con "
MINH thì nghe bác sĩ nói vậy thì đen mặt nhưng anh cảm thấy còn chút may mắn vì vợ anh không nghén mặt anh
" nhưng mà rõ ràng là con đâu có mùi gì đâu dì,hay là dì ngửi thử giùm con đi"
" thì nãy giờ ngồi gần con dì cũng đâu có nghe mùi gì, dì còn nghe được mùi sữa tắm thơm mà,chắc là mùi cơ thể con chỉ có vợ con ngửi được thôi, vậy là vợ con thương con lắm nghe mới ngửi được mùi cơ thể con vậy đó, tự hào đi"
mặt MINH méo mó " dạ... chắc là vậy rồi"
" cũng từng mang thai rồi nên chắc dì khỏi dặn mấy đứa cũng biết kiêng cữ gì đúng không, thôi giờ qua phòng xét nghiệm lấy máu rồi làm một số xét nghiệm đi "
" dạ, cảm ơn dì, tụi con đi"
" dạ thưa dì còn đi "
(đổi ngôi kể)
MINH và TUYẾT SAN ra khỏi phòng thì dì của MINH (bác sĩ lúc nãy) đã gọi điện cho mẹ MINH khoe tin cô có thai cho bà LỆ biết rồi, bà LỆ biết tin thì vui lắm, AN và ÂN cũng nhảy tưng tưng lên hoan hô hò hét um xùm lên, hôm đó cả nhà vui như cái chợ luôn vì AN và ÂN lúc nào cũng nhốn nháo lên
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.