bệnh viện không cho nhiều người ở lại nên buổi tối chỉ có bà LỆ và bà Diệp ngủ lại bệnh viện với TUYẾT SAN,
MINH muốn ở với TUYẾT SAN nhưng anh không có kinh nghiệm chăm sóc người mới sinh và chăm em bé nên bà LỆ không cho anh ở,
nghe người ta nói sinh đôi là tụi nó khóc hay ị gì thì cũng một lượt nhưng mà chăm 2 bé con của cô thì khỏe hơn vì bé em thì phần lớn là ngủ nhiều mà bú thì ít còn bé chị ngược lại, thường thì TUYẾT SAN sẽ cho bé chị bú no rồi mới đến bé em mà bé em thì rất dễ chịu có khi cả ngày chỉ thấy nó ngủ chứ không thấy nó khóc vì đói,
trông bé em nó rất lười biếng, ti đã đưa đến trước miệng rồi mà còn không chịu ngậm lấy nữa, người ta thường nói há miệng chờ sung còn đằng này con cô đến há miệng mà cũng lười biếng nữa,khi thì ngậm rồi chỉ mút mấy cái rồi làm như mỏi miệng lắm mà phải ngừng lại lát sau mới tiếp tục mút nữa, có khi nó chờ TUYẾT SAN lấy tay nặn sữa vào miệng cho nó nuốt xuống luôn chứ không thèm mút nữa chứ,
còn lúc ị thì tụi nó cũng không ị một lượt mà đôi khi thay tã cho đứa này xong thì lát sau đứa kia mới ị
mỗi buổi sáng ở nhà 2 cha con MINH cho heo gà ăn rồi dọn dẹp nhà cửa, MINH nấu mấy món bà LỆ dặn rồi đem lên bệnh viện và ở lại với 3 mẹ con cô một chút rồi mới về đi làm,
mấy hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-ve-que-lam-dau/928510/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.