Cảnh Vân Trạch vốn không có ý định sẽ đưa cô về Cảnh gia, nhưng với tình hình hiện tại thì anh cũng chẳng thể giấu nữa, anh không sợ Cảnh Vân Trác làm khó mình, anh chỉ sợ ông ấy sẽ xúc phạm Lâm Quân Nhi, khiến cho cô ấy ấm ức mà thôi.
Không khí trong xe đột nhiên im lặng cũng làm cho Lâm Quân Nhi thấy khó thở, đột nhiên cô lại nhớ đến Diệp Vấn, liền hỏi:
- Cảnh Vân Trạch, Diệp Vấn thế nào? Em ấy có đi cùng chúng ta không?
- Em không cần lo, cô ấy được Phụng Quy đưa về trụ sở Long Nhuệ rồi.
- Long Nhuệ...
Hai từ này tựa như đang nhắc nhở người mà anh nhớ nhung là Dương Dung Nhuệ, cũng đúng thôi... Dù sao thì đối với Cảnh Vân Trạch thì cô chỉ là một cô dâu gả thay, một tảng đá ngán đường, một con kỳ đà cản mũi người khác... Người trong lòng của anh làm sao có thể là cô chứ.
Đột nhiên đang hỏi mà cái mỏ của cô không hỗn nữa cũng làm cho anh khó hiểu, chẳng lẽ anh đã nói sai ở đâu?
- Sao vậy? Em không khỏe ở đâu à, sao đột nhiên lại im lặng vậy?
- Không có, chúng ta đi đâu vậy?
- Về Cảnh gia.
Hai từ "Cảnh gia" càng làm cho Lâm Quân Nhi thấy sửng sốt hơn, thà đưa cô về Lâm gia hay đem cô bỏ vào nhà giam của Bang Long Nhuệ chứ tại sao đem cô về Cảnh gia? Chẳng phải đối với họ thì chỉ là mối quan hợp đồng, hơn nữa người mà cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-lao-dai-anh-nhe-chut/2496352/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.