Nghe ba chữ "Anh yêu em" phát ra từ miệng của Cảnh Vân Trạch đúng là khiến người khác kinh ngạc. Từ trước đến giờ anh vẫn luôn được xem là một Lão đại lạnh lùng, đối với anh thì tình nhân không thiếu nhưng anh lại một lòng chung thủy với Dương Dung Nhuệ tiểu thư, không chỉ vậy mà còn có thể vì cô ấy mà trở mặt với gia đình.
Nhưng Lâm Quân Nhi lại không dám tin một người như anh mà lại nói yêu cô sao?
Cảnh Vân Trạch không thấy cô trả lời hay có một biểu hiện gì đó gọi là đáp trả cũng chỉ cười khẩy một cái, anh cũng không phải là trung tâm vũ trụ mà muốn ai nấy đều yêu thích. Có lẽ chuyện này kể từ khi bắt đầu đã là một sai lầm rồi, đáng lẽ hạng người như anh phải cô độc cả đời mới đúng.
Bàn tay này của anh đã nhuốm quá nhiều máu tanh, đáng lẽ ra một người con gái đơn thuần như cô thì không nên dính líu đến anh mười đúng. Mặc dù cái miệng nhỏ của cô đúng là rất linh hoạt, lời nói cũng rất sắc bén, nhưng mà suy cho cùng cũng chỉ là một người con gái chân yếu tay mềm... Ở bên cạnh anh chỉ toàn mang lại nguy hiểm cho cô mà thôi.
Cảnh Vân Trạch nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô, nói:
- Anh xin lỗi. Đáng lẽ ra anh không nên nói những điều này... Em đừng nghĩ nhiều, chỉ là...
Lâm Quân Nhi mỉm cười một cái, sau đó liền đáp.
- Không sao. Chẳng phải anh nói đã chuẩn bị cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-lao-dai-anh-nhe-chut/2496341/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.