Cảnh Vân Tranh đem một theo một trái tim đầy máu chạy khỏi nơi này. Cô không muốn khóc, nhưng những giọt nước mắt trên khóe mi cứ không tự chủ được mà rơi xuống. Một mình đi trên đường đầy thẩn thờ, hết khóc rồi cười cứ như một kẻ điên loạn.
Đúng lúc này thì Tước Xạ cũng đã đuổi đến, anh nắm lấy tay của cô ấy, ý định muốn đưa Cảnh Vân Tranh về nhà. Nhưng Cảnh Vân Tranh liền dứt khoát hất tay của anh ra, cực kỳ nóng giận, quát:
- Anh đừng có chạm vào người tôi!
- Được, tôi không chạm vào người của tiểu thư. Nhưng tôi chỉ muốn đưa cô về nhà, Lão đại và phu nhân đều sẽ lo lắng cho cô.
- Tôi cần anh quản sao? Biến... Anh biến đi!
Nếu như là trước kia thì Tước Xạ đã ngoảnh mặt mà đi rồi, nhưng hôm nay anh nhận được sự nhờ cậy của Diệp Vấn, vì thế nên một hai anh phải đưa được cô tiểu thư này về. Có lẽ, thái độ này của Cảnh Vân Tranh hoàn toàn không dễ nói chuyện.
Cảnh Vân Tranh nhìn anh im lặng, trong lòng càng cảm thấy khó chịu hơn, những giọt nước mắt trực chờ liền không kiềm được mà rơi xuống, cô ngồi bệch xuống đường, khóc lớn. Tước Xạ vẫn lạnh lùng đứng đó nhìn cô, anh hiện tại cũng không biết nên nói gì nữa rồi, đối với việc dỗ nữ nhân anh hoàn toàn không giỏi.
- Tại sao... Tại sao anh lại thích cô ta chứ. Rõ ràng... Rõ ràng là em thích anh trước mà... Tước Xạ... Là anh cố ý không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-lao-dai-anh-nhe-chut/2496273/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.