Thiếu Trạch bước ra khỏi nhà, anh thấy khá là đói bụng. Tự trách mình rằng tại sao không cầm đại lấy cái gì đó mà người con gái kia nấu mà bỏ bụng đi nhỉ, để rồi bây giờ cái bụng nó biểu tình ầm ầm. Nhưng đúng là "buồn ngủ gặp chiếu manh" Mộ Tam thiếu, hay còn gọi là Mộ Thần hẹn anh đi ăn sáng.
Chiếc xe sang trọng dừng lại trước một quán ăn không sang trọng, đắt tiền lắm nhưng cũng khá xinh xắn với những hàng hoa hồng và những nhánh thường xuân trèo lên mái nhà nhỏ cổ kính. Thiếu Trạch bước xuống một cách trịnh thượng đi vào trong. Hai anh em gặp nhau với hai sắc thái khác nhau. Trong khi Đại thiếu gia mang khuôn mặt chán ngán, không có lấy một tí sức sống và lạnh như kỉ băng hà thì Tam thiếu Mộ Thần thì mặt tươi như hoa, nụ cười làm nổi bật hẳn vẻ đẹp trai của anh.
- Vậy đêm qua của anh và chị dâu thế nào? - Mộ Thần cười hỏi.
Thiếu Trạch thì chẳng biết làm gì ngoài việc trả lời bằng giọng chán nản:
- Cô ta ngủ trên sàn nhà còn anh ngủ trên giường
Cậu em lộ rõ vẻ mặt ngạc nhiên pha lẫn thất vọng, anh thở dài:
- Anh có phải đàn ông con trai không thế, sao lại để con gái ngủ trên sàn! Huống hồ đó còn là vợ anh nữa!
- Anh đã bao giờ xem cô ta là vợ đâu! Vậy mà sáng nay cô ta còn dọn bữa bảo anh ăn đấy!
Nghe tới đây thì Mộ Thần không chịu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-tong-tai/2938770/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.