Một chiếc xe BMW đỗ trước Tập Đoàn, người lái xe bước vào bên trong, cúi đầu với Mộ Thần.
- Mộ Tam Thiếu, tới giờ đi rồi!
Vũ Lân tái mặt, Mộ Thần tháo bỏ mũ, khẩu trang và kính ra.
- May mà hôm nay đi kiểm tra mới biết được anh trai làm ăn thật cẩu thả. Một kẻ rác rưởi chưa hơn ai mà đã lên mặt dạy đời người khác, tính khí hung hăng thích dùng vũ lực mà xứng đáng là đối tác lớn với Mộ thị sao? Đi đi, đừng bao giờ quay lại!
Vũ Lân rối rít van xin:
- Thưa, xin ngài bỏ qua, tôi...tôi, tôi chỉ nhất thời nông nổi, không hề có ý định...làm ơn, xin đừng hủy hợp đồng này...
Mộ Tam Thiếu nhếch môi, ánh mắt sắc lạnh đến gai người. Đôi mắt đen nháy của anh như xoáy sâu vào tâm can kẻ đối diện. Đôi mắt ấy như dự báo một kết cục không lành, bầu không khí thật đáng sợ, căng thẳng bao trùm.
- Dáng vẻ kiêu ngạo lúc nãy tôi chứng kiến mất đi đâu rồi ấy nhỉ. Tam thiếu này chưa đẩy anh tới chỗ chết là may, dám lăng mạ chị dâu tôi, biến ngay khỏi đây, nếu còn hó hé một lời làm phiền thì mau cuốn gói khỏi thành phố đi!
Anh quay lưng, bước về phía cô, cô im lặng. Anh giơ tay lấy lại chiếc thoại từ cô, vẫy tay tạm biệt và rời đi sau đó. Một màn gặp gỡ thật là rắc rối làm sao!
Trên xe, người tài xế hỏi anh:
- Anh và cô ấy có quan hệ gì khác ngoài chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-tong-tai/2938760/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.