Bạch Yến cười nửa miệng, tinh ranh như một tiểu hồ ly. Đúng là người con gái này chẳng hề đơn giản. Không ai biết được cô ấy tính toán những gì trong đầu. Ánh mắt cô đặt lên người Mộ Thần, bắt đầu quan sát phản ứng của anh.
Mộ Thần choáng ngợp và bất ngờ trước sự "đánh úp" của Bạch Yến. Anh bối rối, ngớ người trên ghế. Anh ngay lập tức đắm chìm vào dòng suy nghĩ đầy hoảng sợ. "Sao tự nhiên cô ấy lại bất ngờ nói vậy, phải làm sao đây". Bị đặt vào thế khó, anh ấp úng mãi không nói được câu gì. Mộ lão gia phải liếc mắt sang nhìn anh ra hiệu: "Tiểu tử, nói gì đi chứ, không lẽ để bầu không khí như vậy mãi à?" Lúc này anh mới quay lại thực tại, vội vàng đứng dậy phân bua:
- Xin lỗi...Bạch tiểu thư à...tôi không...
Bạch Yến lấy tay chống cằm, ánh mắt liếc nhìn anh vẻ hứng thú. Trái ngược sự bối rối của anh, Bạch Yến chỉ bình tĩnh quan sát từng cử chỉ của anh. Chà, chàng trai này chưa yêu ai bao giờ sao mà ngây thơ thế. Sự bối rối của anh càng làm cô để ý. "Cậu nhỏ này thật khác tên sở khanh Mộ Thiếu Trạch" - Cô nghĩ thầm. Miệng vẫn giữ nụ cười ranh ma ấy, cô trả lời làm anh bối rối ngay lập tức:
- Mộ tam thiếu khoan hẵng từ chối tôi, tôi biết là anh chưa thích tôi đâu. Đằng nào chúng ta cũng mới gặp vài lần, cũng chưa làm việc với nhau lần nào. Tôi cũng chưa chính thức theo đuổi anh. Bạch Yến tôi đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-tong-tai/2938714/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.