Hoắc Diêm khoanh tay, ông ta nhìn Đường Mạn Đình không rời mắt, sự thân thiết trong ánh mắt đã không còn. Ông ta thở dài trước khi nói, như có điều gì đó không mong đợi mà ông ta biết rằng nó đang ở phía trước.
Dù sao mọi chuyện vẫn chưa rõ ràng, ông ta vẫn gọi Đường Mạn Đình bằng cái tên thân mật.
"Đình Đình à, không biết con có từng thấy vật này chưa?"
Hoắc Diêm vẫn còn giữ một niềm tin, dù rất nhỏ, ông ta đã nghĩ tới trường hợp Đường Thiên Tuyết đánh cắp sợi dây chuyền đó thì sao? Nên ông ta muốn xác nhận lại bằng cách này. Ông ta vừa nói, vừa lấy ra trong ngực áo một chiếc hộp dài và mở nó ra trước mặt Đường Mạn Đình.
Đường Mạn Đình tiến lại gần, cô ta nhìn sợi dây chuyền trong hộp mà nghiêng đầu khó hiểu, giọng tỏ ra bực bội.
"Giờ phút này ông còn đưa tôi xem dây chuyền? Tôi không cần nó, mau đưa tôi ra khỏi đây đi."
Giọng của Đường Mạn Đình càng nói càng gắt gỏng. Hoắc Diêm trong mặt vẫn rất bình tĩnh, kiên nhẫn hỏi lại.
"Ta hỏi đã từng thấy chưa?"
Chương 88: Vương Hân Nghiên trở lại
Giọng nói khàn đặc của ông ta nghiêm túc đến đáng sợ, Đường Mạn Đình lúc này cũng bị một chút khí thế của ông ta làm cho không dám to mồm nữa. Cô ta lắp bắp.
"Chưa… chưa từng thấy. Tôi đời nào lại đeo thứ rẻ tiền này lên người chứ?"
Đường Mạn Đình liếc hoáy sợi dây chuyền có vẻ coi khinh. Dù đang trong ngục tù, người hôi hám rách rưới nhưng cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-to-thieu/978540/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.