Khi Đường Thiên Tuyết nhận ra cũng là lúc cô sắp sửa đối mặt với chiếc cano điên kia, không còn kịp để chạy, cô chỉ có thể nhảy.
Đường Thiên Tuyết không còn nghĩ được đến việc mình không biết bơi, cô đơn giản chỉ là không muốn chết, chết một cách không rõ ràng như thế này.
Và thế là cô nhảy, quyết định nhanh lẹ dứt khoát. Trong vài giây ngắn ngủi, cả thân người cô đã bị bao trùm bởi dòng biển lạnh.
Chiếc cano trượt hẳn lên con đường cát, sau đó lật ngửa, rồi lại rơi xuống biển, ngay vị trí Đường Thiên Tuyết vừa nhảy xuống chỉ cách đúng một giây.
"Đường Thiên Tuyết!"
Tiếng Tô Dĩ Thần hét vang tên cô như sấm rờn, nhanh chư một tia chớp, anh cũng nhảy xuống khiến mặt biển lại xao động, anh đắm chìm vào làn nước, dùng hết sức bình sinh mà lặn nhanh.
"Tô thiếu, anh làm gì vậy?"
Người của anh không kịp can ngăn, đã không nhìn thấy anh đâu nữa. Anh ta cũng tá hỏa, quýnh quáng gọi người.
Chương 66: Lần thứ hai gần kề cửa tử
"Người đâu, mau gọi thêm người tới…"
Nước biển mặn chát, mắt Tô Dĩ Thần vẫn mở to, tầm nhìn nhanh nhạy trong phút chốc đã nhìn thấy Đường Thiên Tuyết. Cô đang chìm xuống, cơ thể vùng vẫy yếu ớt giữ lòng đại dương.
Tựa như một kình ngư, Tô Dĩ Thần bơi đến với tốc độ không ngờ, sải tay dài trong chớp mắt đã vươn ra, bắt lấy cơ thể của Đường Thiên Tuyết.
Đường Thiên Tuyết vẫn còn giữ lại chút ý thức, nhưng cô không mở được mắt dưới nước, chỉ dựa vào cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-to-thieu/978518/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.