Tiếng la hét của Đường Thiên Tuyết vang lên chưa lâu, ngay lập tức cánh cửa lỏng lẻo kia lại phát ra một tiếng ầm lớn, bóng dáng Tô Dĩ Thần xuất hiện ở ngưỡng cửa, anh vội chạy vào mang theo một chút ánh sáng từ đèn điện thoại.
Ánh sáng truyền đến nơi Đường Thiên Tuyết đang đứng, chân cô tê cứng không thể nhúc nhích, hai tay ôm đầu, phần tóc xõa xuống che hết cả khuôn mặt.
"Đường Thiên Tuyết, có chuyện gì thế?"
Tô Dĩ Thần vòng tay qua, bao bọc lấy cả cơ thể cô, anh có thể cảm nhận được, cô đang run lẩy bẩy, người đôi lúc giật nảy vì bị nấc.
Cô không dám ngước mặt lên, nhưng qua giọng mũi bị nghẹt, anh đoán chắc rằng cô đang khóc. Cô quơ quơ tay như muốn diễn tả lại cho anh biết, câu nói chập chừng lắp vắp.
"Tô… Tô Dĩ Thần, tôi… vừa mới chạm phải thứ gì đó, giống như… như tay người vậy, hức…"
Đường Thiên Tuyết hơi mếu, lần đầu cô bị doạ cho đến kinh hồn bạt vía đến vậy. Phải bấn loạn đến mức nào thì cô mới bất quá mà gọi đến Tô Dĩ Thần như không còn cách nào khác.
Chương 63: Toàn bộ đều là dàn xếp
Tô Dĩ Thần lại lo thật, nhưng trong lòng cũng thấy vui, Đường Thiên Tuyết chẳng thấy được khuôn mặt anh lúc này, môi anh hơi nhếch lên, muốn cười nhưng lại đang kiềm chế.
Anh một tay lấy đèn, rọi quanh quẩn khắp nơi, bàn tay to lớn còn lại ôm trọn cả cánh tay của cô, vẫn xoa xoa tạo ra hơi ấm làm cho cô yên tâm bình tĩnh.
"Làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-to-thieu/978515/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.