Vừa mới đẩy xe lăn qua cửa nhà Đường Thiên Tuyết liền lạnh nhạt nói.
"Đến nơi rồi, anh không cần phải giả vờ nữa."
Tô Dĩ Thần cũng nhanh chóng đứng dậy, anh quay người lại phất tay nói với trợ lý.
"Thính Văn, về trước đi."
"Vâng."
Thính Văn trả lời, nhưng anh ta phải đặt hành lý vào trong nhà rồi mới rời đi được.
Đường Thiên Tuyết tỏ vẻ ngạc nhiên, cô nhăn mặt hỏi.
"Tại sao bảo anh ta về? Thế anh định ở lại đây đến chừng nào?"
Câu hỏi như đang đuổi khéo, vẻ mặt của Đường Thiên Tuyết cũng không có vẻ gì là chào đón. Tô Dĩ Thần đột nhiên tiến sát đối diện với mặt của cô, hai hàng chân mày của anh hơi nhíu lại, anh nói.
"Tôi đến nhà khiến cô khó chịu đến vậy à?"
Đường Thiên Tuyết bị bất ngờ, cô theo quán tính mà lùi lại phía sau để không bị gần với mặt của anh quá.
Bỗng dưng cô có cảm giác mặt của mình trở nên nóng bừng, nói chuyện cũng ấp úng, cô quay sang hướng khác tránh ánh mắt của anh.
"Không… Tôi không có ý đó."
Vẻ mặt của Tô Dĩ Thần bất chợt trông còn nghiêm trọng hơn lúc nãy, anh đưa tay ra kéo cô lại.
"Mặt của cô…"
Từ nãy giờ anh không để ý tới, vừa rồi nhìn gần mới thấy rõ mấy vết hằn đỏ trên mặt của cô, anh cũng lờ mờ đoán ra được là ai làm, khi đó anh còn chưa về nhà.
Đường Thiên Tuyết vội che lại bên mặt bị sưng đỏ, cô đã rời khỏi Tô gia và cũng không muốn làm lớn chuyện nên cứ cho qua đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-to-thieu/978472/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.