Câu trả lời của Đường Thiên Tuyết khiến Đường Mạn Đình mỉm cười hài lòng, cô ta buông tay cô ra mà đi đến chỗ Lôi Hạo Hiên cười cười nói nói, cử chỉ âu yếm thân mật như cố ý muốn dằn mặt cho cô thấy.
"Chồng à, chị Thiên Tuyết đồng ý rồi. Chị ấy là người rộng lượng, em biết là chị ấy sẽ không trách em mà."
Đường Mạn Đình nép sát vào người của Lôi Hạo Hiên, anh ta cũng nhanh chóng đáp lại bằng một cái vuốt ve lên mặt của cô ta.
"Bé cưng đừng làm bộ mặt như vậy, em không có lỗi, cô ấy chẳng phải cũng đã có chồng rồi sao. Chuyện quá khứ em đừng nhắc đến nữa, kẻo trên mặt lại xuất hiện thêm mấy nếp nhăn là không được đâu."
Lôi Hạo Hiên vừa nói vừa hơi nhếch môi lên cười, mắt một bên ở chỗ Đường Mạn Đình, một bên khẽ liếc qua Đường Thiên Tuyết ẩn ý mỉa mai rõ ràng.
Đường Mạn Đình lại làm nũng mà đánh vào ngực anh ta, cú đánh chẳng có lấy một tí lực, không hề giả trân một tẹo nào.
"Anh thật đáng ghét mà."
Cô ta cố ý ôm ấp Lôi Hạo Hiên trước mặt Đường Thiên Tuyết, trong lòng rộn ràng hả hê vô cùng.
"Đường Thiên Tuyết chị nhìn thấy chưa, người chị từng yêu bây giờ sắp là của tôi rồi. Lôi gia tuy không giàu có bằng Tô gia nhưng với khả năng của Lôi Hạo Hiên thì sớm sẽ bắt kịp thôi, anh ấy còn yêu thương tôi, chiều chuộng tôi như bà hoàng. Còn chị, mãi mãi làm chân sai vặt cho cái tên tổng tài què quặt kia, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ga-thay-cua-to-thieu/236147/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.