Thiêm thiếp mệt mỏi chẳng biết bao lâu, bất chợt mùi thức ăn làm mũi tôi khụt khịt. Tôi tò mò bước ra ngoài. Nhìn vào bếp, hai mắt mở to, cảm giác mừng rỡ làm trái tim tôi vô thức đập rộn. Lâm Đạt đang nấu bữa tối! Nãy giờ anh xuống siêu thị mua thức ăn sao?
Quay lại thấy tôi, anh khẽ cau mày:
– Em về giường ngủ tiếp đi!
Còn ngủ nghê gì được nữa? Tôi bước đến, nhanh tay giúp anh. Anh làm bếp chính, tôi là phụ bếp. Một hồi bữa tối nóng hổi ba mặn một rau cũng đã sẵn sàng.
Mẹ tôi không nghi ngờ gì, trong bữa vui vẻ nói chuyện. Tôi vừa ăn vừa liếc anh, chân còn tìm đến chân anh xoa xoa. May sao anh không gạt tôi ra. Lòng rộn ràng tôi ăn liền ba bát cơm. Tôi đã thèm thịt bò đến phát điên rồi! Ai kia thỉnh thoảng lại gắp cho tôi miếng bò hầm, món tôi thích nhất, chưa kịp động tay đã lại có trong bát. Thực tình, Lâm Đạt ơi… anh cứ cho cảm xúc của tôi đi tàu bay giấy là thế nào? Đến chết vì đau tim mất thôi!
Đẩy mẹ về phòng với cháu, tôi kiễng chân thơm chụt lên má anh một cái, dọn dẹp nhanh bát đĩa. Ai kia cau mày:
– Toàn mỡ.
Thế nhưng, không lau đi! Tôi mím môi cười sung sướng. Con người này quyến rũ tôi cũng bởi sự lạnh lùng kiêu kỳ. Có khi nào tôi thuộc thứ tính cách thích bị bắt nạt không nhỉ? Khẽ lắc đầu, cái tội khổ vì mê trai đẹp mà thôi!
Lại bị ai kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-dong-the/3388636/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.