Sau bữa sáng đơn giản, mặc lên người chiếc váy công sở xanh ngọc, tóc búi gọn sau gáy, tôi cùng Lâm Đạt đến trụ sở Mạnh Phát từ sớm, theo lịch làm việc bình thường của anh.
Trở lại Mạnh Phát sau một năm xa cách, mọi thứ dường như chẳng có gì thay đổi. Điều thay đổi chính là tôi. Lúc này, thân phận tôi đã khác hẳn, tâm trạng đương nhiên cũng khác. Bước theo Lâm Đạt từ chiếc Maybach đen bóng, tôi tự trấn an bản thân. Mọi chuyện xảy ra… có thế nào cũng không thể thay đổi. Người chồng tôi yêu thương nhất đang ở bên cạnh, chỉ cần có anh thôi, ở nơi này, tôi chẳng cần quan tâm ai ghét ai thương!
Tôi cùng Đạt đứng chờ thang máy. Từ phía sau, một cô gái trẻ có mái tóc mềm hạt dẻ xõa ngang lưng, đặc biệt rất xinh đẹp, dáng dấp như người mẫu trong bộ váy màu đỏ bó sát tiến lại, bình thản đứng cạnh anh. Quay sang anh, cô ta khẽ cúi đầu, mỉm cười, hết sức duyên dáng.
– Em chào anh!
Lâm Đạt là ai, hẳn tất cả nhân viên ở Mạnh Phát đều biết, cô ta chào cũng là phép lịch sự. Điều tôi chú ý chính là… son môi của cô ta… một màu son nâu trầm khá kỳ lạ nhưng lại rất ấn tượng, ấn tượng nhất là… màu son giống hệt trên vai áo anh mà tôi phát hiện được tối hôm trước. Lâm Đạt dường như không quan tâm đến cô ta, còn cô ta… Ánh mắt cô ta tưởng như không dám nhìn anh, vậy mà lại lén nhìn rồi cúi xuống tủm tỉm.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-dong-the/3388617/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.