– Lâm Đạt, mày… vì con nhỏ dối trá này mà bôi gio trát trấu vào gia đình họ Lâm! CÚT! TAO KHÔNG CÓ LOẠI CON NHƯ MÀY!
Cái giá phải trả cho anh… thì ra lại lớn đến vậy. Ông Kiên có ba người con trai, tình cảm của ông ấy dành cho ba người con hẳn khó phân định. Đạt vốn là con vợ chính thức, cơ hội nắm giữ Mạnh Phát là cao nhất. Còn lúc này… ông ấy đã thẳng thắn bác bỏ anh, có phải… quyền lực kia đã rời khỏi tay anh?
Bao nỗ lực… chẳng lẽ tan tành chỉ vì tôi sao? Anh là kẻ đam mê quyền lực kia mà? Hay… tôi đã đánh giá sai về anh?
Anh chợt nắm chặt cổ tay tôi, kéo tôi bước đi trước đôi mắt hung hãn căm thù của ông Kiên. Một bên má anh đỏ rát, lòng tôi như nghẹn lại.
Linh San từ đâu lao đến, cô ta dùng toàn bộ sức mạnh, giật tay tôi khỏi tay anh, hai mắt to tròn long lanh nước nhìn thẳng vào anh, uất hận cùng yêu thương dâng đầy trong đáy mắt:
– Anh Đạt, anh chịu trách nhiệm với cô ta, còn em… tại sao anh lại bỏ mặc em? Em cũng sảy thai con của anh mà. Con của chúng ta khi đó… còn ba tháng rồi, là con trai, không phải chỉ là giọt máu như nó! Ba mẹ đã chấp nhận em rồi, ba mẹ thương em lắm, anh hãy nghĩ lại đi anh! Còn Mạnh Phát… anh phải kế thừa Mạnh Phát, đó là tâm nguyện của anh mà!
Đạt không trả lời, lạnh lùng bước qua mặt cô ta. Con người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-dong-the/3388610/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.