Đoàng! Cảm giác như có phát súng bắn thẳng vào tâm trí, tôi giả bộ ngơ ngác hỏi:
– Anh nói cái gì thế? Em… làm gì có gì? Anh cũng biết còn gì!
– Cô cho rằng tôi không biết cô vừa làm gì trong bệnh viện?
Chẳng có gì qua được cặp mắt cú vọ của Lâm Đạt. Nước mắt ấm ức lăn dài, tôi trừng mắt nhìn anh:
– Tôi đã hủy bỏ cam kết. Tôi sẽ không sinh con cho anh, nên con chỉ là của tôi thôi, anh hiểu chưa?
Với kẻ không thích nói lý thì chuyển sang dùng sức mạnh như Lâm Đạt, tôi nhanh chóng bị anh bế ngang người, bước ba bước đến chiếc xe hơi sang trọng chờ sẵn bên đường. Anh mở cửa sau, tống tôi vào trong, ngồi cạnh tôi, anh đóng sập cửa lại, ra lệnh cho tài xế ngồi trên ghế lái:
– Về khách sạn Memory.
Chuỗi ngày bị cầm tù… lại tiếp tục rồi sao? Tôi không muốn… không muốn làm một cái máy đẻ vô tri cho anh! Con tôi… tôi không muốn phải rời xa nó!
Tôi quay sang Đạt, hai mắt đỏ hoe van vỉ, hai bàn tay níu lấy khuỷu tay anh:
– Anh Đạt… anh tha cho mẹ con tôi được không? Anh có tiền có quyền, muốn có bao nhiêu đàn bà, có thể có bấy nhiêu, con cái với bọn họ cũng sẽ dễ dàng như với tôi thôi! Đừng ép tôi phải xa con tôi! Tôi xin anh! Nếu anh cứ ép tôi… tôi sẽ… sẽ chết cho anh vừa lòng!
– Cô trật tự đi!
Anh bực mình lừ mắt. Âm giọng hạ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-dong-the/3388604/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.