Tố Tố nghĩ, Thiệu Minh Thành thật sự yêu Tiểu Nhiên, chỉ là có chút không từ thủ đoạn. Loại tình yêu như vậy, cái quả cam lớn Tiểu Nhiên kia thực không có cách nào chấp nhận được. Bất quá bây giờ nếu như Tiểu Nhiên mang thai, có lẽ là có cơ hội để xoay chuyển rồi.
Bằng vào những hiểu biết của Tố Tố đối với Tiểu Nhiên, thì Tiểu Nhiên không phải là không luyến tiếc, hay không cần đứa trẻ kia. Cô nói năng thì có vẻ có chút mạnh miệng đó, nhưng kỳ thực thì Tiểu Nhiên lại là một người luôn mềm lòng nhất. Huống chi, Tố Tố tin tưởng, kỳ thực Tiểu Nhiên vẫn hoàn toàn còn yêu Thiệu Minh Thành. Chỉ là vì cô bị những phức tạp che ở trước mắt, nên hiện trạng mới bị rỉa rói hết chút tình cảm như vậy.
Ai, thực là buồn thay cho Tiểu Nhiên!
Ăn xong bữa cơm chiều, Tố Tố cũng trở về nhà. Lúc này đồng hồ đã chỉ thời gian là tám giờ tối. Tố Tố vừa mới vào đến cửa, An Quốc Đống vừa vặn vào cửa theo sau. Tố Tố không khỏi hỏi một câu: "Ba ba, tại sao ngày hôm nay ngài lại trở về nhà trễ như vậy? Cái chuyện về Mã Lỵ gì đó, đã bắt được chưa ạ?"
An Quốc Đống nhìn thấy Tố Tố cũng là vừa mới trở về, không khỏi dặn bảo một chút, "Cô ta không thể chạy thoát được đâu! Con đã đi nơi nào rồi thế, trễ như vậy mới chịu trở về nhà? Mấy ngày tới con không nên chạy loạn nữa, tan tầm thì về nhà sớm một chút đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732790/chuong-147-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.