Tô Tuệ Vân nói xong, Thẩm Hạo Vũ và Sở Lăng Xuyên liếc mắt nhìn nhau,. Sở Lăng Xuyên không nói năng gì, bởi vì lời nói anh có khả năng khiến cho cảm xúc của Tô Tuệ Vân bị mâu thuẫn, cho nên vẫn một mực để cho Thẩm Hạo Vũ đặt câu hỏi với Tô Tuệ Vân. . .
"Cô nghe đây, chúng tôi sẽ bảo đảm sự an toàn cho cô. Hơn nữa, cô còn phải ra tòa để làm chứng, tranh thủ được xử lý khoan hồng. Như vậy là kết quả tốt nhất của cô. Cô là một người có tri thức, nên hẳn là cô cũng tự hiểu được, tự biết mình tội trạng nặng nhẹ như thế nào, biết mình phải nên làm như thế nào là tốt nhất đối với mình."
Sở Lăng Xuyên ngồi xổm người xuống, nhìn Tô Tuệ Vân "Đừng nên tiếp tục hãm sâu vào đó nữa, hiện tại dừng lại vẫn còn kịp đó."
Tô Tuệ Vân khóc lên thành tiếng, Vì yêu, vì ghen tị, vì muốn trả đũa, cho nên cô ta đã lấy ra quá nhiều trúc, nên sớm đã bị quất vào thân. Tô Tuệ Vân đã muốn dừng tay, nhưng sau khi cô ta hiểu ra được những điều này, thì sau đó, bản thân cô ta cũng đã không giãy ra được nữa, giống như đã bị lọt vào bên trong một đầm lầy, càng giãy dụa càng bị hãm vào sâu hơn.
Đã đến thời điểm thu tay lại rồi. dღđ☆L☆qღđ Rất đúng lúc.
Ngày hôm nay An Quốc Đống gặp phải điều bất hạnh như vậy, là bởi vì ông đã phá hội sở đắc tội với người ta. Vụ đại án này, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732780/chuong-147-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.