Editor: Mẹ Bầu
An Quốc Đống bị mất đi sự liên lạc với mọi người trong gia đình. Hơn nữa, địa điểm ông bị đưa đến để thẩm vấn cũng được giữ bí mật. Có bảy tám người thay phiên nhau để giám sát ông. Cho dù là ban đêm, cũng có người không ngủ không nghỉ để giám sát ông.
Bị chụp cho cái mũ với tội danh tham ô, đối với An Quốc Đống mà nói, đó là một chuyện vô cùng nhục nhã, cũng là một nỗi oan uổng rất lớn. Ông biết, đây là có người muốn quật ngã ông. Mặt khác, ông cũng biết rất rõ ràng người ra tay hạ độc thủ phía sau màn là ai, chỉ là ông vẫn không có chứng cớ. Cho nên đã bị chậm một bước, bị người ta xuống tay trước.
An Quốc Đống là một cảnh sát hình sự dày dạn kinh nghiệm, hiện tại lại là Phó Cục Trưởng, cho nên, cả tâm lý lẫn tố chất của ông đều rất tốt. Cho dù hiện tại các nhân viên điều tra luân phiên nhau để thẩm vấn ông về vấn đề mấu chốt, thậm chí còn gợi mở, dùng phương pháp tâm lý chiến để ép buộc ông phải thừa nhận chuyện ông đã tham ô. Nhưng An Quốc Đống từ đầu đến cuối đều rất nhất quán, phản ứng lại rất nhanh, kiên quyết không chịu thừa nhận. Ông là một người trong sạch, cho nên cho dù phải chết, ông tuyệt đối cũng không chịu vác cái tội danh này ở trên lưng.
An Quốc Đống không lo lắng cho chính mình, mà chính là chỉ lo lắng cho người trong nhà. Nhất định mấy mẹ con đều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732775/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.