Editor: Mẹ Bầu
Sau khi ôm ấp đối với cha và anh trai xong, Sở Lăng Xuyên quay sang chào chị dâu mình một câu: "Chị dâu, chị thật vất vả khi vừa phải chăm sóc đứa nhỏ lại còn phải chăm sóc cả ba ba, người làm em này xin kính với chị một lễ!"
"Đều là người một nhà, chú đừng nói như vậy! Chú đi bộ đội, hãy chú ý chăm sóc cho bản thân, đừng quá liều mạng, sức khỏe là điều quan trọng hơn bất cứ cái gì khác."
"Em biết rồi." Sở Lăng Xuyên nhất nhất chào tạm biệt với người nhà mình, sau đó anh mới lên xe ô tô. Lái xe, cho xe chạy về phương hướng doanh trại bộ đội đóng quân.
Đại khái do hôm nay có nhiều người, Tiểu Bao Tử chính là mím môi nhưng không khóc, bằng không cậu nhóc đã phải khiến cho người lớn phải lo lắng rồi.
Người nhà nhìn theo bóng xe của Sở Lăng Xuyên đi xa, bọn họ cũng đi lên lầu rồi.
Ngày nghỉ cứ như vậy trôi qua, Tố Tố cũng bắt đầu đi làm. Còn Sở Lăng Xuyên thì tiếp nhận được thông báo mời anh đi đến sư bộ phận, giống như có mệnh lệnh gì đó. Trên đường đi Sở Lăng Xuyên luôn luôn suy nghĩ đây là mệnh lệnh gì. Chẳng lẽ lần nghỉ ngơi này đã có vấn đề xảy ra?
Sở Lăng Xuyên đi đến sư bộ phận. Vừa mới tiến đến chạm mặt cửa chính thì có một chiếc xe con chạy ra, cố ý chặn đường đi của anh. Anh không vượt qua, liền dừng lại. Ở phía đối diện, xe cũng dừng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732664/chuong-137-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.