Editor: Mẹ Bầu
Tố Tố không tin Sở Lăng Xuyên trì độn đến mức không nhìn ra sự ái mộ của bác sĩ Chung đối với anh. Cô không tin anh chưa nhìn ra, lần trước cô đã bị mất hứng bởi vì cái cô bác sĩ Chung này. Không thể như thế được? Anh không phải là người chậm hiểu, ngu ngốc đến mức như vậy.
Vì một quyển sách mà Sở Lăng Xuyên hung dữ với Tiểu Bao Tử. Tố Tố có thể tự an ủi mình, bất quá chỉ sợ là không có biện pháp nào để trả lời cho người khác. Đã hơn nửa đêm, anh còn đưa bác sĩ Chung đi thăm bà nội cô ta, cô cũng có thể tự an ủi mình, anh chính là tiện tay hỗ trợ bạn bè mà thôi. Cô ta tiện thể cùng trở lại doanh trại bộ đội, cô cũng có thể tự an ủi mình, chính là tiện đường mà thôi. @MeBau*[email protected]@ Trong những lúc thế này, là đồng đội với nhau, thì giúp nhau một việc có tính cái gì. Sở Lăng Xuyên thẳng thắn vô tư là tốt rồi; trong phòng ngủ của anh có chậu hoa của bác sĩ Chung tặng, cô có thể tự an ủi mình, bất quá đây chỉ là một món quà của bạn bè thân thiết tặng cho nhau mà thôi.
Mà lúc này, Tố Tố thật không biết mình nên phải tự an ủi bản thân mình như thế nào nữa rồi. Cô sợ anh bị khổ sở, bi thương, sợ anh sẽ bị đắm chìm ở trong nỗi thống khổ vì mẹ của mình qua đời. Cô muốn cho anh sự an ủi, muốn làm cho anh không cần phải tự áy náy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732575/chuong-130-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.