Editor: Mẹ Bầu
Giờ phút này Giản Ngọc Sanh đang ở một hội sở nào đó đàm luận cùng bạn bè. Chuông di động vang lên, anh nhìn một chút, là Tiểu Nhiên gọi tới, khóe môi anh ta hơi hơi cong lên, nói xin lỗi với bạn bè bên cạnh không tiếp chuyện được một chút, đứng dậy đi ra ngoài nghe điện thoại: "A lô! Nhiên Nhiên, có chuyện gì sao, có phải lại nhớ tới anh rồi hay không hả?"
Tiểu Nhiên nghe thấy giọng nói của Giản Ngọc Sanh, tâm tình không có chút xíu nồng nàn cùng anh ta. Cô nâng tay phủ lên trên cái trán đang có chút đau một chút, lúc này mới mở miệng: @MeBau*[email protected]@ "Ngọc Sanh, bây giờ anh có thể trở về được không? Em tìm anh có việc gấp."
Giản Ngọc Sanh nhìn đồng hồ, nghĩ mọi chuyện bàn bạc cũng đã không sai biệt lắm, "Được, chờ anh một lát, anh sẽ trở về ngay."
"Tốt lắm, em chờ anh." Tiểu Nhiên nói xong, trực tiếp cúp máy. Giản Ngọc Sanh cũng nói lời tạm biệt với bạn bè, sau đó rời khỏi hội sở, vội vội vàng vàng chạy về trong nhà.
Anh mở cửa vào nhà, đi đến phòng khách không nhìn thấy Tiểu Nhiên đâu, liền trực tiếp đi đến phòng ngủ. Vừa đẩy cửa ra lại nhìn thấy ngay vợ trước của mình nằm ở trên giường của anh. Ánh mắt nhìn của anh liền trầm xuống, mi cũng nhíu lại, trong lòng cũng biết, Dieendaanleequuydonn nguyên nhân Tiểu Nhiên gọi anh trở về nhà là vì cái gì rồi.
Tiểu Nhiên ở trên lầu nghe thấy động tĩnh Giản Ngọc Sanh đã trở về, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732441/chuong-121-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.