Editor: Uyên Xưn
=== ====== =========
Mọi người vui vẻ cùng ăn bữa cơm tối, Tiểu Bao giống như sợ ngày mai thăm ba sẽ làm ông ngoại mất hứng, cho nên lúc ăn cơm, cu cậu vụng về gắp rau cho ông, khiến An Quốc Đống vui không ngậm miệng lại được.
Tiểu Bao ăn no, đi chơi đồ chơi xe đẩy, một lát chạy vào, một lát lại chạy đi.
Tố Tố chịu trách nhiệm rửa bát, sau đó cho Tiểu Bao đi tắm.
Ba An nhớ là ông đặt thuốc của mình trên khay trà, sợ Tiểu Bao xé ra cầm chơi, cho nên muốn cất đi, tuy nhiên ông tìm mãi vẫn không thấy.
Ông nhớ là mình để trên bàn mà, chẳng lẽ không mang về? Ông lại đến nơi mình hay để rượu và thuốc, nhưng vẫn không thấy.
“Bà à, có phải bà cất thuốc lá của tôi hay không?”
“Tôi cất khi nào, ông tự mình xem là mình để ở đâu đi.”
“Tố Tố, con có thấy không?” An Quốc Đống hỏi.
Tố Tố mới vừa cho Tiểu Bao tắm xong, cô cũng không rõ, “Con không thấy, không phải ba để ở trên bàn sao?”
lquydon_dien_dan
Ba An tìm khắp nơi, nhưng đều không có, kì quái, chẳng lẽ nó có chân chạy? Ông nghĩ thầm chẳng lẽ mình để ở đâu mà quên mất!
Tiểu Bao mới vừa tắm xong, tóc ướt nhẹp, bộ dáng hết sức đáng yêu. Lúc này mọi người mới thấy nét mặt Tiểu Bao có chút không đúng, cu cậu cứ nhìn chằm chằm vào ba An giống như biết cái gì đó, muốn nói lại thôi.
Tố Tố không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732368/chuong-113-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.