Editor: Uyên Uyên
Thẩm Hạo Vũ đến thăm An Quốc Đống một lúc rồi rời đi, nhưng Tố Tố vẫn còn trong trạng thái hoảng hốt và khiếp sợ trong bộ quân phục hình cảnh của Thẩm Hạo Vũ, anh ta lại cùng nghề với baa của cô, vậy mà cô cái gì cũng không biết.
Lòng cô rối loạn khó có thể ổn định được, cô muốn biết tất cả đã xảy ra những chuyện gì nhưng không hỏi được, đợi cô quay trở lại bình thường mới ý thức được một thân thể cứng rắn đang ôm chặt lấy mình.
Cô thấy anh vẫn nói chuyện bình thường với cha mẹ, duy chỉ có hành động đã chứng minh tất cả cảm xúc của anh.
Cánh tay ôm hông cô như dùng sức, giống như sợ sẽ mất đi, ánh mắt của anh nhìn như bình tĩnh, cất giấu cảm xúc làm làm người ta không dễ dàng nhận biết, giờ khắc này cô mới thoát khỏi vòng xoáy, quay trở lại là chính mình.
Cô đã kết hôn rồi, còn có một người chồng yêu thương mình hết mực, về phần Thẩm Hạo Vũ, cô không nên suy nghĩ nhiều như vậy, bởi vì người cô yêu bây giờ là Sở Lăng Xuyên.
Hai người ở lại ăn cơm trưa ở bệnh viện, buổi chiều Sở Lăng Xuyên lại có việc bận nên chờ An Quốc Đống ngủ thiếp đi rồi Lý Nguyệt Hương mới bảo Tố Tố tiễn Sở Lăng Xuyên.
Hai người xuống đến bãi đậu xe, khi anh mở cửa chuẩn bị lên xe đột nhiên xoay người lại, khóe môi khẽ nâng lên, khuôn mặt anh tuấn mê người.
“Bảo bối, có phải em không nỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732218/chuong-79-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.