Editor: Uyên Xưn & Thanh Trúc
Hay là, hưng phấn ôm anh, kêu to: Tiểu Lăng Xuyên, cuối cùng anh cũng về rồi?
Hoặc là cười khúc khích với anh, chờ anh ôm cô thật chặt.
Càng nghĩ như vậy lại càng muốn gặp Tố Tố, càng lái xe nhanh hơn. Tim cũng bay lượn theo tốc độ của xe, đáy lòng đang hướng về Tố Tố reo hò, cục cưng, anh về rồi đây!//?diễn. dàn..lqđôn/
Xe chạy hơn một giờ thì vào thành phố, lái vào khu nhà của bố mẹ vợ, trở về cũng không gọi điện trước cho Tố Tố, anh muốn cho cô một niềm vui bất ngờ, muốn nhìn thấy dáng vẻ giật mình vui sướng của cô khi nhìn thấy anh.
Lúc xuống xe, anh không quên soi gương chỉnh đốn nhan sắc. Quân trang thẳng tắp, không có râu ria xồm xoàm, tinh thần phấn chấn, dáng vẻ oai phong, sẽ không ảnh hưởng hình tượng của anh trong lòng Tố Tố. Soi gương xong mới đi nhanh về phía cổng.
Cổng không khóa, anh đi thẳng vào trong. Đi tới cửa bèn vội vàng nhấn chuông, vẫn không quên soi soi vuốt vuốt, sửa lại quân phục, nhưng đợi một lúc lâu mà không thấy ai mở cửa.
Người đâu rồi?
Chẳng lẽ là đi ra ngoài?
Tâm trạng hồ hởi bị dập tắt, vội lấy di động ra gọi cho Tố Tố, không ai nghe máy, cô đi đâu rồi? Anh cau mày, gọi cho bố vợ.
Vẫn không ai nghe như cũ. Xảy ra chuyện gì vậy? Sao hai người đều không nghe điện thoại? Sở Lăng Xuyên chỉ đành gọi cho Lý Nguyệt Hương, cũng không aibắt máy, tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732144/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.