Editor: Mèo (meoancamam)
....
Tố Tố không muốn nghỉ ngơi, nhưng Sở Lăng Xuyên lại ra lệnh cô phải đi nghỉ ngơi cho nên cô đành phải về phòng ngủ nằm.
Sở Lăng Xuyên vậy mà lại ngồi cạnh cô, nắm tay cô mà lo lắng dặn: “Bảo bối, anh đi rồi, thật sự đi rồi, em phải ở nhà ngoan ngoan, không được quấy phá, biết chưa?!”
Làm như cô thật sự là người quậy phá ấy, cô luôn vô cùng nghiêm chỉnh có được không.
Nói xong, anh cúi đầu nhẹ nhàng áp lên bụng cô, dặn “Bảo bối nhỏ, con cùng với Bảo bối lớn phải nghĩ đến ba, đừng quên mất ba đấy. Cũng nên đi rồi.” Sau khi nói vài câu nửa dịu dàng nửa cứng rắn xong, tùy tiện hôn lên môi cô vài cái rồi liền không do dự mà đứng dậy đi.
Tố Tố muốn nói gì cũng không kịp. Nhìn cánh cửa khép lại, cô xuống giường, mở cửa ra một khe nhỏ mà nhìn Sở Lăng Xuyên chào tạm biệt ba mẹ cô, tiếp theo liền đi luôn. Cô cúi đầu quay lại trên giường, lần đầu tiên cảm nhận được tạm chia tay cũng là một loại đau đớn.
Cô nằm trên giường mà ngủ mê man, lại có thể ngủ thẳng đến tầm sáu giờ, thật sự có thể ngủ mà, cô không khỏi xấu hổ cho bản thân, ba mẹ đã làm xong cơm tối đang chờ cô rồi, cô liền vội vàng rửa mặt ăn cơm.
Ăn xong cơm tối thì Tố Tố liền theo thói quen định đi rửa bất, lại bị ba cùng mẹ đuổi ra, còn nói về sau việc này không cần cô làm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-trung-ta/2732104/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.