Lâm Mộng Phạn ngiến răng chấp nhận, Lục Lương Triết thực sự tàn nhẫn, đòi lấy cả
mạng sống của cô.
Như đã thương lượng, cô theo chân Lục Lương Triết xuống nhà ăn cơm.
Thấy hai người đi xuống cùng nhau, cả nhà không thể không cười. Lục Tư Hàm ghé sát tại nói với Tạ Tâm Du: “Mẹ ơi, đó là một ý kiến hay”
“Đúng vậy, gừng càng già càng cay” Lục Văn Hàn gật đầu thán phục” Bố nghĩ chiêu đó không phải ai cũng có tác dụng đâu nhé, chị dâu con có thể kiểm soát được anh trai con mà không cần phải dùng chiêu trò gì cả”.
“Chà, có giỏi ông đem người đó về đây quản lí được mình đi.”
Nhìn thấy hai đứa ngồi xuống mà không nói với nhau câu nào, Tạ Tâm Du lo lắng: “Mệt thì nên nghỉ sớm, nhưng phải ăn cơm kẻo nửa đêm lại đói bụng đó con”
“Vâng, để mẹ lo cho con rồi ạ”.
“Không sao, thôi ăn cơm đi.”
Ngay lập tức, người giúp việc đem cho cô một bát canh.
Kể từ khi kết hôn, ngày nào cô cũng phải uống một bát canh như vậy. Lúc đầu cô có chút không quen nhưng dần dần cô cũng quen với nó.
“Uống trước khi ăn con nhé” Tạ Tâm Du đẩy bát canh đến trước mặt cô.
“Dạ” Cô nâng bát canh lên uống từ từ.
“Không được lãng phí đâu nhé, mẹ muốn sớm bế cháu đích tôn lắm rồi. Tất cả nhờ vào nó cả đấy”.
“Huhụ” Lâm Mộng Phạn nghe lời mẹ chồng xong ho sặc sụa, không thể uống nổi. Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-tai-mua-duoc/3418118/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.