Lâm Mộng Phạn hiểu ngay lập tức, không có gì kì lạ khi cô ấy ở nhà họ Lục, miễn là những món ăn cô ấy thích thì Lục Lương Triết sẽ không chạm vào. Hóa ra không phải vì anh ghét bỏ cô, mà vì anh cảm thấy chẳng có gì thú vị.
Sau khi ăn trưa, Lâm Mộng Phạn quay trở về phòng sắp xếp những thứ cần mang đi.
Ngay khi cô rời đi, Lâm Văn Thạch và Từ Nhược Hoa đã cố gắng làm hài lòng Lục Lương Triết. Bọn họ hát hò với nhau, nói đủ thứ chuyện trên đời đến nỗi khản cả cổ họng, nhưng đáng tiếc thay, Lục Lương Triết nghe tai này lại lọt tai kia, đến một chữ cũng không rót vào tai Lục Lương Triết được.
“Bố mẹ, không phải bố mẹ có chuyện muốn nói với chị sao ạ?” Lâm Duyệt Ái nhẹ nhàng nói, khẽ cười nhìn ba bọn họ.
Hai vợ chồng dừng lại nhìn nhau, hiểu được ý của con gái.
Từ Nhược Hoa lập tức đứng dậy và nói: “Xin lỗi Tiểu Lục, bố mẹ có chút chuyện với Mộng Phạn, con chờ một lát rồi để nó dẫn con đi dạo nhé!”
“Được.” Bôn ba thị trường nhiều năm như vậy, Lục Lương Triết nào không thấy thấy được thái độ nịnh bợ của họn họ.
“Anh rể, trong phòng ngột ngạt quá, để em cùng anh ra ngoài dạo chơi xíu nha”
“Cũng được” Nói rồi, Lục Lương Triết đi ra ngoài trước.
Lâm Duyệt Ái say đắm với bóng dáng của Lục Lương Triết một cách ngớ ngẩn và cảm thấy Lục Lương Triết thậm chí vô cùng phong độ và khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-tai-mua-duoc/3418112/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.