ditor: heisall
Ánh mặt trời xuyên qua từng tầng trở ngại, không chút do dự chiếu thẳng vào căn phòng, trên sàn nhà sáng bóng, tất cả chai rượu lớn nhỏ nằm tán loạn, có thể tưởng tượng được tối hôm qua căn phòng này thối nát đến nhường nào.
Trên chiếc giường to như vậy, một cái chăn trắng toát, một thân thể hoàn mỹ đang nằm, trên tay ôm thật chặt một tấm hình đặt trước ngực, tấm ảnh dán chặt trên ngực.
Trong hình là một cô gái xinh đẹp, trên khuôn mặt là một nụ cười vui vẻ hết sức nhã nhặn lịch sự.
"Cũng đã chín giờ, sao Tử Hiên còn chưa dậy?"
"Không biết nữa, sớm biết như thế sao lúc trước còn như vậy?"
Chẳng biết lúc nào ngoài cửa đã truyền đến tiếng nói chuyện với nhau, rồi sau đó, có người nhẹ nhàng đẩy cánh cửa của căn phòng ra, hai bóng dáng nhìn thấy cảnh tượng trong căn phòng, thân thể dừng lại một lúc, cả hai đều lắc đầu. . . . . .
"Aiz ——, tối hôm qua lại uống rượu, nếu tiếp tục như vậy cơ thể sao chịu được?"
"Mẹ Ngô, đừng lo lắng, có một số việc phải dựa vào chính mình!" Lục Minh Hạo lắc đầu một cái, thở dài một tiếng, trong năm năm vì để có nhiều thời gian tìm kiếm Đồng Lôi hơn, Tử Hiên căn bản không ngủ được một giấc yên ổn, tất cả công việc cũng đều hoàn thành trước, sau đó không ngừng nghỉ chạy tới nước Pháp, đoạn thời gian đó chỉ cần có một tia hy vọng, mặc kệ là thật hay giả, nó đều sẽ không bỏ qua, nó cố chấp như vậy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-giam-doc/1491965/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.