Sắc trời đã tối hoàn toàn, trên tầng cao nhất của tập đoàn Lục thị, xuyên qua cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao, Lục Tử Hiên đứng trước cửa sổ, đôi tay cắm vào túi quần.
Dưới chân là đường phố qua lại không dứt, lấy ra cái hộp giấu ở trong túi đã lâu, bên trong là một cặp nhẫn "Tình yêu vĩnh cữu" phát ra ánh sáng lấp lánh, kết hôn đã lâu như vậy, hình như anh chưa trao nhẫn cho cô, cho nên cố ý cho người thiết kế, nhưng những chuyện xảy ra trong thời gian vừa qua đã cắt ngang kế hoạch của anh.
"Tử Hiên. . . . . ." Âm thanh mềm mại vang lên, Lục Tử Hiên cũng không quay đầu lại, một đôi tay đã vòng qua từ phía sau ôm thật chặt hông của anh.
"Anh biết không? Mấy ngày nay, không lúc nào là em không nhớ đến anh!" Dán thật chặt vào cái lưng to lớn của anh, Tô Mạt nồng nàn đưa tình nói.
Lục Tử Hiên cười nhạo trong lòng, đẩy cánh tay của cô đang vòng quanh eo mình ra.
"Tiểu Mạt, không nên nói nữa, chúng ta đã không thể nào, ngay lúc em rời đi, chúng ta đã không thể nào nữa."
Tô Mạt vội vàng di chuyển tới trước mặt của anh: "Tử Hiên, Tử Hiên, không phải vậy, chuyện không phải như vậy, em chưa từng nghĩ tới sẽ buông tay anh, em vẫn luôn yêu anh, trước kia chúng ta hạnh phúc như vậy, những thứ này chẳng lẽ anh đều quên sao? Hơn nữa bây giờ em cũng đã trở về!"
"Trở về? Vậy sao bây giờ em mới trở về? Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-giam-doc/1491939/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.