"Lôi Lôi, nhanh lên đến giờ đi làm rồi." Lúc dùng cơm xong, Lý Cẩm vừa chùi miệng, vừa nói với Đồng Lôi bên cạnh, cặp mắt còn bất chợt chớp chớp với Lục Tử Hiên.
"Đi làm?" Đồng Lôi có chút kinh ngạc, ánh mắt rơi vào đồng hồ trên tường, đã 8g45 rồi, cuống quít đứng lên, cầm túi xách từ trên ghế salon, nhanh chóng đi tới cửa chính, một bên đổi giày, một bên mơ hồ chào hỏi Lý Cẩm: "Mẹ, con đi trước."
Trong miệng còn bất chợt nói thầm: "Xong rồi, thế nào lại quên chuyện đi làm, đều tại cái tên kia làm hại."
"Mẹ, con ăn no rồi, đến công ty đây." Quay đầu lại nói với Lý Cẩm một tiếng, sau đó vội vàng đuổi theo.
Mẹ Ngô mới vừa đi vào phòng bếp lấy chút đồ, lúc đi ra vừa đúng nghe được Lục Tử Hiên tạm biệt Lý Cẩm, có chút kỳ dị nhìn bóng lưng cao lớn này, thiếu gia không phải nói muốn đến công ty sao? Sao lại không đổi quần áo, từ trước tới nay anh cũng không như vậy ——
Hôm nay thật là kỳ quái, sáng sớm phu nhân liền nói bà hầm canh gà, nói là cho thiếu phu nhân bồi bổ thân thể, lắc đầu một cái, thật là không hiểu?
"Mẹ Ngô, bà ngẩn người ở đó làm gì. . . . . ." Thấy mẹ Ngô ngẩn người, Lý Cẩm nhẹ nhàng kêu một tiếng, mẹ Ngô lúc này mới phản ứng được, sau đó cất bước đi tới trước mặt Lý Cẩm.
"Xem ra, chúng ta phải về rồi." Khi tiếng động cơ xe hơi trong sân biến mất, Lý Cẩm vui mừng nói, mẹ Ngô càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-tong-giam-doc/1491908/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.