Đến giờ phút này, cuối cùng Tuyết Mai cũng không còn chút luyến tiếc gì với gia đình này nữa. Họ chỉ đang muốn thoát tội mà không hỏi han con gái mình rõ ràng, vốn dĩ Tuyết Mai cũng không muốn qua lại gì với hắn nữa, đêm qua cô chỉ tìm hắn để nhắc nhở. Không ngờ chuyện này lại đẩy cô vào hố sâu không thể thoát ra.
Dưới ánh nắng nóng, Tuyết Mai bị dân làng trói lại ở ngay cổng làng, mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm những sợi tóc trên khuôn mặt. Giờ trong mắt mọi người, cô không khác gì kẻ chung thuyền với tên yêu quái kia.
Đến tối, người người nhà nhà đều nghỉ ngơi, trưởng làng cũng sai thêm người đứng gần cổng làng để canh chừng
Tuyết Mai. Đôi mắt cô lờ đờ không nhìn rõ được gì nữa, cả người đều mất đi sức lực rồi ngất đi. Vài người canh chừng cô thấy dáng vẻ yếu ớt kia thì xúm lại xì xầm với nhau.
Này, nếu như cô ta không giao lưu với tên yêu quái kia thì bây giờ đâu bị như vậy!Thật đáng tiếc, còn trẻ còn đẹp thế này mà lại chịu hình phạt như vậy!Nhìn xem, trước giờ cô ta đều ôn hòa với mọi người, vậy mà giờ lại phát hiện ra việc cô ta thông đồng với tên yêu quái.Thời gian trôi qua đến nửa đêm, vài người canh gác cũng bắt đầu buồn ngủ nên chợp mắt tí. Cơn gió lạnh thổi qua khiến cho những chiếc lá khô bay khắp nơi, bóng dáng ai đó từ xa xuất hiện rồi tiến lại gần chỗ Tuyết Mai đang bị trói.
Nhìn thấy dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3715238/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.