Sáng hôm sau, Vân Kỳ tạm biệt bà lão mà rời khỏi nơi này, cô không biết mình nên đi đâu về đầu. Cảm giác cô đơn lạc lõng khiến cho dáng vẻ cô trở nên bơ phờ, trông như người mất hồn.
Đi được vài bước, đột nhiên xuất hiện bóng dáng ai đó trước mặt, Vân Kỳ nhíu mày khi thấy Tuyết Liên Thảo đã đợi ở đây từ khi nào.
- Tuyết Liên Thảo??
Miệng cô lẩm bẩm, Tuyết Liên Thảo vẫn mặc trên người mặc chiếc váy xẻ tà màu đen có hoạ tiết màu đỏ khoe đôi chân thon dài trắng sáng, đôi chân mang đôi giày cao gót màu đen được thiết kế riêng. Nàng từng bước đi về phía Vân Kỳ, ánh mắt sắc sảo nhìn cô.
- Vân Kỳ! Mới vài ngày không gặp mà cô không vui khi gặp tôi sao???
Vân Kỳ cảnh giác theo phản xạ mà lùi lại, cô thầm nghĩ trong đầu.
"Lần trước thì muốn giết mình, giờ xuất hiện cũng không tốt lành gì!! Bây giờ phải làm gì đây???"
Tuyết Liên Thảo mỉm cười, ánh mắt đầy hàm ý nhìn cô. Sau đó, nàng vung tay ném một loại bột gì đó về phía Vân Kỳ, cô vô tình hít phải nên nhanh chóng ngất đi. Nhìn thấy kế hoạch đã thành công, Tuyết Liên Thảo nở nụ cười lớn rồi đem theo Vân Kỳ trở về hang động của mình.
Khi Vân Kỳ tỉnh lại, nhìn thấy bản thân bị trói tay chân và bị bịt miệng ở trong quan tài thì không hiểu chuyện gì.
Liếc mắt sang thấy thi thể của Tuyết Mai doạ cho cô giật mình vùng vẫy.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3715233/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.