Hai người rời khỏi đó được một lúc, Tuyết Liên Thảo vẫn đang bị nhốt trong kết giới nên phải đợi qua một canh giờ mới có thể thoát ra ngoài.
Lúc này, thi thể trong quan tài đột nhiên cử động, đôi mắt nhẹ nhàng mở ra nhìn. Sau đó ngồi dậy nhìn xung quanh, Tuyết Liên Thảo nhìn thấy thì vui mừng vì nghĩ kế hoạch bản thân đã thành công. Nàng kích động lên tiếng. (5)
- Tuyết Mai? Ngươi thật sự đã hồi sinh rồi???
Đôi mắt của Tuyết Mai cứ như người vô hồn, cả người bước ra khỏi quan tài rồi đi thẳng ra ngoài, Tuyết Liên Thảo thấy có gì đó sai sai nên hốt hoảng kêu gào.
- Này, ngươi đi đâu vậy??? Ta ở đây!!!
Thân thể Tuyết Mai dường như không nghe thấy mà cứ tiếp tục đi, Tuyết Liên Thảo lo lắng vội phá kết giới nhưng đều thất bại. Nàng ta tức giận đến chửi thê.
- Chuyện gì thế này?? Nếu như thân xác nàng ta đi lung tung thu hút những thứ dơ bẩn kia thì sao??? Không được, ta phải rời khỏi đây để đưa nàng ta về đây!!!
Bạch Vương bế Tuyết Mai đi được nửa đường, Tuyết Mai có cảm giác tức ngực khó chịu. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên chỉ biết ôm ngực mà thở gấp, hắn nhìn thấy cô khó chịu nên dừng lại lo lắng hỏi.
- Vân Kỳ! Nàng làm sao thế??
Đầu óc Tuyết Mai trở nên quay cuồng, cô đau đớn không nói thành lời. Rất nhanh, thân thể Tuyết Mai cũng đã gần đến, nhìn thấy thân thể của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3712849/chuong-42.html