Ở đầm lầy, Babiya sau khi uống rượu xong thì lăn ra ngủ ngáy khò khò. Bạch Vương đứng dậy đi đến đầm lầy để tìm kiếm chiếc gương cổ, nó có thể cho người khác nhìn thấy thứ mình muốn biết, bất kể là chuyện gì thì đều có thể biết được. Hắn vừa bước đi được hai bước thì bỗng nhiên cảm thấy tức ngực khó chịu, linh tính mách bảo xảy ra chuyện chẳng lành nên hắn đành gác lại chuyện này mà vội trở về làng Đào Nha.
- Vân Kỳ gặp nguy hiểm rồi ư?? Không được, ta phải trở về xem đã xảy ra chuyện gì!!
~~~~
Thời gian trôi qua nhanh đến 3 giờ sáng, Vân Kỳ ở trong phòng hoảng sợ đưa hai tay lên bịt hai tai lại. Cô run rẩy cố trấn an bản thân không được gục ngã, đám quạ ở bên ngoài càng lúc càng trở nên điên loạn hơn, cánh cửa bị va đập và cào cấu sắp không trụ được nổi nữa. (4)
"Quạ! Quạ! Quạ!.."
Tiếng động lớn như thế, những nhà gần đó đều bị đánh thức, khi thấy cảnh tượng ấy thì không một ai dám mạo hiểm bước ra khỏi nhà.
- Hức...Bạch Vương....ngươi đâu rồi.... huhuhu...Bạch Vương.....
Vân Kỳ lúc này tuyệt vọng mà gọi tên hắn, người thân duy nhất của cô là dì Mai cũng mất tích. Một cô gái yếu đuối như cô thì có thể làm gì để chống trả lại đám quạ ở bên ngoài.
Cánh cửa cuối cùng cũng không chịu nổi sức va đập nữa mà rớt xuống đất, Vân Kỳ đang ngồi trốn ở dưới bàn thờ khi thấy cảnh này thì giật mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3710070/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.