Dì Mai ở trong phòng nghe tiếng động nên đi ra kiểm tra xem, bà vừa mở cửa phòng liền thu hút sự chú ý của con quỷ kia, nó nhe hàm răng trắng bóng thích thú rồi nhanh chóng di chuyển về phía đó.
Vân Kỳ ở bên trong không nghe thấy tiếng cào cửa nữa, cô nhìn qua khe cửa thấy con quỷ đó đang chạy về phía dì Mai. Vì lo lắng cho dì nên cô mở cửa ra để nhắc nhở dì.
- Dì Mai, cẩn thận!
Vừa dứt lời, con quỷ kia đã đứng trước mặt dì Mai, nó đưa tay nắm chặt tóc của bà mà khoái chí nói.
- Khà khà, làn da này cũng đẹp, ta cũng rất thích nó!
Vừa dứt lời, con quỷ bị Vân Kỳ cầm chiếc ghế gỗ trên tay đập mạnh một cái ngã xuống đất. Dì Mai lúc này mới hoàn hồn lại vội kéo Vân Kỳ chạy ra ngoài để cầu cứu sự giúp đỡ từ người khác.
- Vân Kỳ, mau chạy!
Cả hai bỏ chạy một mạch ra khỏi nhà, con quỷ lúc này đã nổi giận, hình dạng nó lúc này đã trở nên bẹo hình bẹo dạng đáng sợ hơn gấp bội phần.
- Grừừ.....các ngươi dám....
Đang chạy thì dì Mai bị vấp chân nên ngã xuống đất, Vân Kỳ thấy vậy vội dìu bà đứng lên. Biết không thể thoát khỏi càng không muốn Vân Kỳ bị liên lụy nên dì Mai hối thúc.
- Con mau chạy trước đi, mặc kệ dì!
Vân Kỳ sợ hãi rơi nước mắt mà nói.
- K... không đâu, con không muốn....hiccc....
Con quỷ ở đằng sau nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3710062/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.