Sau khi nhìn thấy trên cổ không có vết vệt khoang ở cổ, dì Mai mới thở phào nhẹ nhõm quay sang Vân Kỳ lắc đầu. Nhìn thấy đối phương không phải là thủy quái nên Vân Kỳ run rẩy nói.
- Nếu anh ta không phải.... nhưng thân nhiệt anh ta lạnh lắm dì ơi.....
Dì Mai nhìn đối phương một lúc rồi đi đến kéo Vân Kỳ ra ngoài rồi đóng cửa lại, bà nói nhỏ bên tai.
- Nếu như hắn là ma quỷ, vậy thì đêm nay con hãy nằm ngủ ở trong phòng thờ, ở đấy có di ảnh của bà nội và chị gái con. Hắn sẽ không thể làm hại con!
Vân Kỳ nghe vậy thì giật mình, nhưng nhìn vào ánh mắt đầy hy vọng của dì Mai nhìn mình, cô đành đồng ý.
Đến tối, dì Mai đã trải sẵn chiếu và gối mền ở trong phòng thờ. Vân Kỳ đốt đèn cầy trên bàn cho sáng, nhìn di ảnh bà nội và chị gái trước mặt, cô chắp tay lại rồi cúi đầu thầm nghĩ.
- Bà nội, chị Mộng Kỳ! Xin hai người hãy bảo vệ con an toàn khỏi thứ dơ bẩn trong đêm nay, con rất sợ....
Sau khi cầu nguyện xong, Vân Kỳ nhìn thấy dì Mai đã ra ngoài nên đi ra đóng cửa lại. Cô nằm xuống chiếu rồi suy nghĩ.
"Không sao, bà nội và chị Mộng Kỳ sẽ bảo vệ mình!"
Không biết trôi qua bao lâu, Vân Kỳ ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ cô nhìn thấy bản thân lại xuất hiện ở trước nhà trông giống nhà phú hộ Lâm, ở bên trong có tiếng động nên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3710052/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.