Tôi thu thập xong hành lý, anh hai của tôi đi lên giúp tôi xách xuống dưới, bà cụ ô đứng ở nơi đó căn dặn tôi kiểm tra lại một lần.
Bởi vì lần này về nhà, đoán chừng không chỉ là một thời gian ngắn, coi như ông cố giao cho anh hai tôi, cũng cần phải gặp qua người của toàn cả gia tộc, hơn nữa còn phải làm mấy cái nghi thức giao tiếp.
Anh hai của tôi trước mắt là đời thứ tư, nhưng trên thực tế vẫn luôn là ông cố làm chủ, anh hai của tôi nếu như tiếp nhận vị trí gia chủ, xem như thay mặt gia chủlần thứ hai rồi, tuổi tác như vậy và khoảng cách khẳng định rất nhiều người không phục.
Không phục cũng không được, vị trí này ngoại trừ anh hai của tôi, người khác cũng không thể ngồi.
Ông cố trong lòng luôn hiểu rõ điểm ấy, từ sau khi biết tôi “Phụng dưỡng” người âm, thái độ của ông ấy đối với tôi và anh hai rất khác so với trước.
Ngọn nguồn bảo bối từ quan tài đều bị anh hai của tôi lấy ra, ông cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền đưa cho chúng tôi.
Bà cụ Ô theo thường lệ bắt mạch cho tôi, còn kiểm tra ngực cùng xương chậu...Tôi đều bị bà cụ thấy hết.
“Cô bé, bà nghe nói sau khi về nhà cháu phải làm chút chuyện lớn, nhưng ngàn vạn cháu phải nhớ kỹ, đừng nóng giận tức giận, khóc lóc đau khổ thương tâm cái gì...Bệnh khí tích tụ sẽ bí bách không thể thoát ra, đến lúc đó sẽ ngăn lại ở bên trong sẽ khiến rất nhiều vấn đề xảy ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267226/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.