Tôi ngó đầu nhìn ra hành lang nhìn lại, bài trí trong nhà âm dương luôn rất tốt, có điều chắn gió tụ khí, cản tác động trực tiếp, hóa giải tà khí chui vào nhà.
Cái thứ gì chạy vào đây vậy?
Có tiếng mèo của bà cụ kêu trong sân, con mèo rất dữ tợn, tiếng kêu của nó nghe thảm thiết như tiếng trẻ con khóc trong đêm tối.
Tôi bước ra khỏi phòng và đến trước cửa phòng của Khải Lang, nhẹ nhàng mở cánh cửa bước vào.
Không có gì bất thường bên trong. Khải Lang vẫn đang ngủ trên chiếc giường nhỏ. Tôi lẻn đến sau lưng đắp chăn cho nó và liếc nhìn khuôn mặt nó, không có gì bất thường.
Có gì bất thường mới là lạ, đứa nhỏ này sinh khí rất mạnh, tài năng kỳ lạ, âm khí khó có thể đến gần.
“Bah…” Bên ngoài có tiếng động nhẹ, tôi vội bước ra xem thì tấm rèm cuốn treo trên cánh cửa ở phòng bố tôi dẫn ra ban công khẽ rung lên.
Thứ đó muốn chạy?
Tiếng mèo kêu ở sân sau kêu cứ càng lúc càng chói tai hơn, đứng sau cửa hông trong nhà chúng tôi có một đội âm binh nhưng chúng sợ không dám vào.
Từng người một cũng giống như một người đầy tớ trong nhà, tôi bước đi trước.
Tôi bước xuống lầu rồi đi tới cửa phòng bố tôi trên lầu hai. Nghe thấy bên trong có tiếng động, tôi gõ cửa hỏi: “Bố? Có chuyện gì vậy?”
Bố tôi không trả lời tôi. Chắc ông già lại đang chơi game và đeo tai nghe. Tôi mở cửa ra và thấy ông ấy đang mặc quần đùi giống anh trai tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267222/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.