Lâm Thừa Dũng chau mày, nắm lấy khuỷu tay tôi nói: “Một nơi nguy hiểm như thế mà cô bảo tôi mang một thai phụ như cô theo? Cô đang đùa tôi à?”
“Có tôi ở đó biết đâu sẽ không còn nguy hiểm nữa! Anh còn muốn để mọi chuyện lớn thế nào nữa? Chuyện này mà càng lớn hơn nữa thì cũng chả mang lại lợi ích gì cho anh!” Tôi nhìn chằm chằm anh ta.
Một cơn gió thổi tới, một tay sai âm phủ mặt áo choàng đen thêu chỉ xanh dẫn một đội quân đến trước mặt tôi.
“Nữ chủ nhân, Đế quân phái chúng tôi đến bảo vệ người, tùy người sai khiến.” Tay sai âm phủ khom người hành lễ với tôi.
Tôi gật đầu, xoay người về phía Lâm Thừa Dũng nói: “Đi thôi, lúc ở tòa Hải Yến có lẽ anh đã biết, có một số sự việc cần có một cái chỉ quyết hay một câu chú thuật mà thôi.”
Lâm Thừa Dũng thở dài một hơi: “Được, được…cô mặc cái này lên trước đi.”
Anh ta đưa đến trước mặt tôi một cái áo bảo hộ, lại đội lên đầu tôi một cái nón rất nặng.
Hai thứ này nặng chết đi được! Còn nặng hơn cả cái bụng bầu đôi của tôi nữa!
Chúng tôi đến trước một căn nhà cho thuê căn hộ gồm hai tầng, người dân xung quanh đều đã được giải tán, đến cả những người đến xem náo nhiệt cũng đã bị đuổi đi, còn những người không nghe theo thì bị ấn xuống bắt đi.
Cái không khí này dọa những người đang nhiều chuyện xung quanh đó sợ hãi bỏ đi hết, cả khu vực đều vô cùng yên tĩnh.
Nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267216/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.