Tôi không thể tưởng tượng được khi đồ vật này được đặt trước mặt Giang Lãnh, anh sẽ có phản ứng như thế nào.
Lúc trước anh đã lạnh lùng nói: “Không cần.”
Tôi nói rằng tôi sẽ mang thai, anh cũng chỉ đáp lại rằng: “Vậy thì hãy mang thai đi”
.
Hơn nữa, cho đến bây giờ anh chưa từng bao giờ...khụ khụ, chưa từng có bất cứ thứ gì bên ngoài cơ thể.
Quả thực giống một chế độ bạo chúa độc tài và vô lý.
Bất kể việc rửa sạch của tôi vào ngày hôm sau có tốn công hay không, một số trong số chúng lưu lại quá sâu.
Trong hoạt động thường ngày, nó sẽ đột nhiên bộc phát, tôi xấu hổ muốn cào tường nhưng cơ bản là anh hoàn toàn không hiểu! Anh chính là muốn sử dụng phương pháp này để tuyên bố sự chiếm hữu hoàn toàn.
Để anh sử dụng loại đồ này? Căn bản là không có khả năng! “Lan Lăng, hay là em mua đồ dự trữ đi, nói không chừng nó sẽ có hữu dụng trong tương lai đó.”
Anh trai tôi cười xấu xa nói.
Tôi lắc đầu, không mua chính là không mua, lãng phí tiền bạc, không những vậy, nếu anh nhìn thấy chắc chắn sẽ chỉnh đốn tôi một trận.
Anh tôi sờ sờ cằm, nhìn đồ dùng bằng gỗ đặt trong khay, cười khó hiểu: “Căn cứ theo con mắt chuyên ngành bác sĩ của anh, anh ta chắc là ở trong ba loại này!”
Anh ấy dùng hai ngón tay của mình để xoay mấy cái dụng cụ đó, tôi trợn tròn hai mắt, tôi thật sự bị anh ấy chọc cho tức chết mất! Tại sao con người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267207/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.