Làm gì với bệnh nhân nữ cơ chứ? Một điều tồi tệ nổi lên trong lòng tôi.
Cô Lâm là một du học sinh, có những ý tưởng đặc biệt và tính tò mò.
Cô ta tuyên bố đang chịu sự quản lí nghiêm ngặt của anh trai Lâm Thừa Dũng, và cô ta không có tự do gì cả, chỉ có một ngoại lệ duy nhất là đến chơi với tôi.
Tìm tôi? Cô không phải đến gặp anh tôi à?
“Tôi cũng có chút tự do rồi, chỉ có thể xem các sự kiện siêu nhiên ở khắp mọi nơi trên mạng, kể cả là chuyện bịa tôi cũng thích xem, nếu không, một ngày sẽ thật nhàm chán, không thể đi làm và đi chơi khắp nơi. Tôi không biết một ngày có thể làm những gì…tôi đã đặc biệt tìm kiếm câu chuyện về bệnh viện này, có không ít thông tin nhắc đến những điều kì quái bên trong bệnh viện này.”
Chị Lâm đi tới, mặt hưng phấn nói: “Bệnh viện này không biết thể lực phía sau như thế nào, nhưng rất quyền uy.” Nghe nói quản lí bệnh nhân tâm thần rất tốt, căn bản là bệnh nhân tâm thần bạo lực, người vào thì ngoan ngoãn hơn nhiều, nói chung những bệnh nhân nằm điều dưỡng có sự thẩm định của bác sĩ trong một khoảng thời gian, có thể đưa tiền để làm…nhưng bác sĩ ở đó rất kém, vì vậy có lí do để cho các loại thành tích này nên được công khai…sau đó, tôi thấy một bài đăng trả lời nói rằng nhân viên bên trong sẽ làm điều đó với bệnh nhân nữ.”
“Gia đình những người đó để yên sao?” Tôi cau mày.
“Không, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267185/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.