Ông cố từng nói rằng, khi còn trẻ ông đã đặc biệt tìm kiếm một ngôi làng nơi xác chết được bỏ đi, trên bản đồ trước nay không hề có địa danh này, nó được gọi là Mật Giang Đà La Hương thì phải? Tôi không thể nhớ nổi.
Những địa danh thường bị xóa trên bản đồ phải ở "vùng thiếu văn minh".
Nhà nước không thể kiểm soát và chỉ có thể cô lập những địa danh này bằng các biện pháp đặc biệt.
Miễn là không gây hại đến môi trường xã hội, để chúng tự chống đỡ và dần chết đi, chẳng hạn như thôn Hoàng Đạo.
Tôi đã chịu sự kinh hãi quá lâu, trong sự di chuyển chậm chạp này tôi không thể giữ nổi mí mắt của mình, cuối cùng mơ màng ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh dậy, tôi ngửi thấy một mùi tro từ tàn nhang, cánh tay bị kéo mạnh lên khiến xương cốt tôi kêu răng rắc.
Đau quái Tôi mở mắt ra và thấy có hai người phụ nữ đang quấn dây thừng xung quanh người của mình.
Hai tay tôi bị trói và treo trên xà, bọn họ đang nâng hai chân tôi lên và đầu gối cũng đang bị treo trên xà ngang.
Hai người phụ nữ đang nói chuyện bằng ngôn ngữ địa phương mà tôi không thể hiểu, thấy tôi đã tỉnh, một người vỗ tay cười: "Ôi, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi, mệt chết chúng tôi rồi.Phải trói vào một người đang ngủ nặng chết mất!"
Cô ta cũng dùng khẩu âm của giọng địa phương để nói tiếng phổ thông, chắc cô ta cũng là người của làng này, một người phụ nữ khác buộc đầu dây bên kia vào cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267167/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.