Bà già bước đến bên bức tường và bật đèn.
Ánh sáng giống như một hiệu lệnh, những xác chết đi lại trong và ngoài căn phòng bỗng dưng ngừng di chuyển.
"Các người là ai?"
Trên khuôn mặt nhăn nheo của bà già lộ ra vẻ lạnh lùng.
"Chúng tôi không có ác ý, cũng không phải của chính đạo.
Trước đây ông Lâm đã cảnh báo chúng tôi phải cẩn thận với người chuyên luyện tử thi, sau đó anh ta nói rằng mình phải đi trốn.
Chúng tôi chỉ có thể dựa vào một số manh mối mà tìm đến đây.
Không ngờ ông Lâm cũng là một người nuôi xác chết"
Tôi nhìn bà cụ một cách cẩn thận.
Bà ta nhìn tôi chằm chằm, nhìn từ trên xuống dưới rồi dừng lại ở bụng dưới của tôi.
"Cô không phải là người thường, vừa rồi cô có thể phá hủy xác sống của tôi.Tại sao cô lại không làm vậy?"
Bà già lạnh lùng hỏi.
*Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tiêu diệt những xác sống của bà, miễn là nó không làm chúng tôi bị thương"
Tôi lén duỗi tay che bụng dưới, hai vị tổ tông của tôi đang ngủ hay sao? Vừa rồi bọn chúng không có phản ứng gì cả, chẳng lẽ bọn chúng cảm thấy những xác sống này không đáng để lo sao? Hai vị tổ tông nhỏ bé này rất nhạy cảm với tà khí, một khi tà khí che trời lấp đất, bọn chúng sẽ như là hai quả cầu lửa nóng lòng muốn lao ra ngoài.
Tương tự như đôi mắt sáng như sao của anh tôi khi nghe thấy 2 tỷ đồng.
Nhưng khi đối mặt với những xác sống này, hai vị tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267144/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.