Anh trai tôi cửa lái xe vừa mở một cái túi ra, lấy một cái dùi cui điện từ trong túi ra.
"Lan Lăng, cầm cái này đi, thứ này có tác dụng với người sống. Em biết dùng không?"
Anh ấy nhìn chằm chằm biển số xe phía trước, sau đó chụp biển số xe lại gửi cho chú.
Tôi đeo bao tay vào tay phải, như vậy thì dùng côn điện phòng thân cũng không có vấn đề gì.
"Em biết rút điện lại không? Không thể chích điện vào tim người ta được, nếu không lỡ giết người chúng ta còn phải ra tòa"
Anh trai tôi có chút lo lắng nhắc nhở.
"Biết rồi"
Tôi gật gật đầu, ít nhất tôi phải bảo vệ được bản thân, không thể cản trở anh trai được.
Có đôi khi tôi càng hy vọng mình gặp quỷ chứ không phải người sống, chúng tôi có biện pháp đối phó với quỷ, người sống còn nguy hiểm hơn so với quỷ nữa.
"Ai, đôi khi tôi cảm thấy Lâm Thừa Dũng có đặc quyền thật hữu ích, dù đổi phó với người hay với xác, chỉ cần rút súng ra liền có thể giải quyết gân hết vấn đề.Xác chết di động có thể dễ dàng hủy diệt, người sống cũng sợ đạn nha"
Anh trai tôi cảm thán một câu.
Tôi cúi đầu nhìn điện thoại, trong đầu cũng không biết nghĩ gì, vừa khẩn trương lại vừa thất thần.
Hai đứa nhỏ trong bụng bắt đầu ầm ï, không biết có phải ngủ đủ rồi không, tôi cảm giác được rõ ràng thai đạp, giống như có hai cái bong bóng trong bụng, còn có hơi nóng ấm áp.
"Thật ra chúng ta cũng không sợ, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267132/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.