Tinh lực cả đời của một người là có hữu hạn, có thể trở thành người đứng đầu trong bất kỳ ngành nghề nào cũng đều không dễ dàng.
Nếu đạo sĩ đó dùng tà pháp như vậy để sống tiếp thì hiểu biết của ông ta nhất định là hơn người thường rất nhiều, đủ để đảm nhận cố vấn quốc gia, từ đó có thể ảnh hưởng đến quyết định của cao tầng.
"Cho nên cơ thể Mộ Vân Giang có thể đã bị luyện hồn này tạm thời cư ngụ?"
Anh tôi hỏi thắng kết quả.
"Không chỉ là Mộ Vân Giang mà còn cả Tư Đồ Nam...
Anh ta là người thừa kế của nhà Tư Đồ nên đương nhiên cũng là người bị đoạt xá tốt nhất"
Giang Lãnh liếc nhìn tôi: "Em còn cùng anh ta ở trên xe cả nửa đêm"
"Đừng nói nữa, đừng nói nữa... Em mới nghĩ đến thôi đã cảm thấy sởn gai ốc rồi...
Em bị bắt cóc cũng là do anh ta bày mưu, thuận tiện lừa Mộ Vân Giang ta ngoài để lột da định hồn"
Tôi xoa cánh tay.
Giang Lãnh hừ lạnh một tiếng: "Đó là do anh ta tự chuốc lấy, ai kêu trong đầu anh ta toàn suy nghĩ bẩn thỉu"
Mộ Vân Giang cũng thật là... chết có chút oan.
Tuy là anh ta háo sắc nhưng cuối cùng cũng chẳng có gan làm.
Nếu có thể thì mong anh ta sớm được vào kiếp luân hồi, chỉ là nửa phần hồn của anh ta đã bị luyện hóa, linh hồn đã bị luyện hóa không thể vào kiếp luân hồi mà chỉ có thể tan thành tro bụi.
Tôi bỗng cảm thấy từng trận gió tà, bên ngoài xe xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267105/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.