Cằm tôi suýt chút nữa đã rớt đất! Cái quái gì vậy, một đống đồ đen đen trắng trắng, còn có một dây roi màu đỏ, rồi quần lót.
Bên cạnh còn có mấy cái lọ...rồi dụng cụ!
"Tống...Thanh...Vy..."
Tôi đỏ mặt nghiến răng nghiến lợi.
Đúng là bạn thân chí cốt của tôi, đến cả mấy thứ này mà cũng giúp tôi mua! Giang Lãnh cầm lấy một cái vòng nhỏ trong suốt, nghiêm túc đọc trong sách hướng dẫn: "Vòng trì hoãn? Thứ này là gì..."
Da đầu tôi tê rần, cướp lấy cái vòng trong suốt đó rồi quăng vào sọt giấy: "Anh không cần!"
Có gì vui chứ Anh không cần ăn cơm, lạnh nóng không ảnh hưởng, pháp lực vô biên còn không cần ngủ! Anh mà cần cái vòng trì hoãn này sao?!
"...Cái này giống cái nanh sói ghê"
Anh ấy lại đối chiếu với sách hướng dẫn.
Tôi vội phi đến cướp lấy đống sách hướng dẫn đó mà xé nát, Giang Lãnh khoanh tay hứng thú nhìn tôi, tôi bị ánh mắt nhìn chằm chằm của anh đến đỏ cả tai.
"Mộ Lan Lăng, ta và em làm biết bao nhiêu lần rồi, còn xấu hổ sao?"
Anh lạnh lùng nói, lúc nào cũng mang theo hơi thở lạnh lẽo, nghe kiểu gì cũng thấy rất phiền não! "Đó là vì chúng ta đối với chuyện này tâm tình không giống nhau""
Tôi tức giận lầm bầm: "Sao giống anh được, bắt nạt người khác còn ngại đối phương không thú vị..."
Tôi giơ tay muốn vứt hết đống đồ trên bàn vào thùng rác, Giang Lãnh chặn lại, chậm rãi nói: "Tất cả thứ này "sử dụng"trên người em, đều vứt hết đi...nhưng giữ thứ mặc trên người em lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267100/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.