Cái đầu vẫn đang dựng đứng, tôi không tin không còn đầu mà vẫn có thể sống, cho dù là trước đây anh tôi có nhìn thấy cái đầu đã rơi xuống đất còn bay lượn, có cũng chỉ là sinh hồn xuất khiếu mà thôi, không phải là cái đầu thật.
Nhưng bây giờ trước mắt tôi là một thân thế biết cử động, nhưng thực sự lại không có đầu.
Chỗ cổ nó bị chặt đứt máu chảy đầm đìa, cả người toàn là máu, đang cứng ngắc tiến về phía tôi, còn phát ra tiếng của anh tôi: "Lan Lăng, đừng lại đây!"
Xung quanh tôi toát lên một vẻ ớn lạnh, con quỷ này không phải là dạng mà tôi có thể đổi phó được.
Nó có thể giết chết người sống, có thể sở hữu xác chết, còn có thể dò xét được lòng người, hiểu được cách đặt bẫy, quỷ có chỉ số thông minh cao và biết tính toàn này còn lợi hại hơn cả nữ quỷ gặp phải lần trước ở nhà xác Mật Phong Lâm nữa! "Đừng lại đây!"
Tôi nâng thanh kiếm gỗ đào lên di chuyển, động tác của thi thể kia lập tức dừng lại một chút, sau đó liền nở một nụ cười.
"Khặc khặc khặc...có đồ ăn ngon rồi...bụng của cô thật ngon...bào thai âm dương, ăn vào rồi còn hơn cả trăm năm tu hành...Nó vừa mới nói xong, chiếc nhẫn Li Long trên tay đột nhiên phát sáng lên, làm chói hết cả mắt của tôi.
"Ây da, ối ối..."
Thi thể kia lùi ra xa mấy bước, đột nhiên ngã xuống đất co quắp lại run rẩy.
Ánh sáng phát ra từ chiếc nhẫn chiếu sáng của nửa tầng lầu, anh tôi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267096/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.